Bài văn mẫu Tả cảnh đẹp quê hương em hay nhất (dàn ý – 5 mẫu) – Trường THPT Hòa Minh
Đề bài: Cảnh vật quê hương luôn gần gũi, gắn bó với em suốt thời thơ ấu. Đó là một đêm trăng, con đường đến trường, chiếc cầu tre, dòng sông nhỏ, đầm sen, cánh đồng, cây đa, giếng nước. Em hãy tả lại một trong những cảnh đó để người đọc cũng cảm thấy yêu quê hương tha thiết như chính em.
Dàn ý Tả một trong những cảnh ấy để người đọc cũng cảm thấy yêu quê hương tha thiết
1. Mở bài:
– Giới thiệu ngắn gọn về quê hương hoặc nơi bạn sinh sống.
2. Thân bài:
– Tả ngắn gọn quang cảnh quê em.
– Tả cụ thể đặc điểm quê em.
3. Kết luận:
– Nêu suy nghĩ, tình cảm của em đối với quê hương.
Tả một trong những cảnh đó để người đọc cũng cảm thấy yêu quê hương tha thiết (dạng 1)
Thiên nhiên luôn ban tặng cho em những gì đẹp đẽ nhất như sông núi, sông biển, đồng cỏ xanh mướt… Đặc biệt là vẻ đẹp lung linh, huyền ảo của những đêm trăng trên quê em.
Những tia nắng cuối cùng vừa mới biến mất. Khung cảnh mờ dần và mờ dần. Đêm như bị ai đó thả xuống bao trùm cả vùng quê thanh bình. Làng xóm đã lên đèn, nhịp sống nhộn nhịp ban ngày nhường chỗ cho những giây phút tĩnh lặng về đêm. Phố vắng lặng, không gian như trôi, thời gian như lắng lại. Làng tôi như một bức tranh thuỷ mặc nửa thực nửa mơ.
Từ phía đông, một mảng sáng rộng lớn, màu mỡ xuất hiện. Ánh sáng ngày càng sáng hơn. Ánh trăng từ từ nhô lên, tròn trịa, đẹp lạ lùng. Bầu trời vừa rộng vừa cao. Bên trên, đoàn tàu lá cau đung đưa e lệ khi gặp ánh trăng. Từ những con ngõ đã vang lên tiếng cười nói, tiếng bước chân người. Trẻ em túm tụm thành từng nhóm ba người để chơi. Trăng càng lúc càng cao, tròn và vàng. Tôi thấy một vệt đen như hình cây đa vào ngày rằm. Phải chăng ông lão ngồi gốc đa trong truyền thuyết? Anh đang ngồi bên gốc cây đa nhìn xuống mà nhớ quê da diết. Trời đã khuya, mọi người về nhà nghỉ ngơi. Cảnh vật hoàn toàn yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng cắn răng vang vọng. Ánh trăng sáng treo lơ lửng trên đầu. Trăng vàng phủ lên ngôi làng yên bình một màu vàng nhạt đẹp đẽ, yên bình vô cùng.
Đêm trăng đẹp như thế luôn gần gũi và gắn bó với tôi suốt thời thơ ấu và cả sau này. Sau này, dù có đi đâu, ánh trăng ấy cũng sẽ nhắc nhớ về tình yêu, nỗi nhớ quê hương…
Tả một trong những cảnh đó để người đọc cũng cảm thấy yêu quê hương tha thiết (mẫu 2)
Mỗi khi phải xa quê hương, lòng ta lại bồi hồi nhớ về con đường làng quen thuộc mà ơn Má ngày xưa cắp sách đến trường.
Nhà tôi ở đầu làng, cũng là đầu đường. Ngay từ đầu rộng như đầu rồng, con đường thu hẹp dần theo những lối ngoằn ngoèo vào làng rồi biến mất. Nó cũng chia thành nhiều nhánh nhỏ tỏa đi khắp làng. Ngôi làng đã ôm chặt lấy nó.
Con đường không rộng lắm. Nó được khoác lên mình chiếc áo nâu nhẹ nhàng và giản dị. Nó không bóng bẩy, hào nhoáng với những lớp nhựa đường như đường cao tốc. Hơn nữa, bom đạn còn để lại trên người anh những vết thương sần sùi, loang lổ, những vết thương ấy cứ mỗi ngày một to hơn vì nắng mưa. Ôi đường! Những ổ gà đó hẳn đã làm cho con đường buồn lắm! Ngày nắng là nơi chứa bụi, ngày mưa là nơi chứa nước.
Ngay từ đầu ngõ nhà tôi, bắt đầu có hàng phi lao cao vút, suốt ngày xum xuê. Đi dưới những tán cây, tôi nghe tiếng hàng ngàn con chim sẻ không biết từ đâu bay về, đậu trên cành nói chuyện, tranh luận. Gió thổi. Lá khô rơi. Những ngọn lá bé xíu, dài như sợi tóc rủ xuống âu yếm cài vào tóc, vào áo em. Có lẽ nó muốn theo tôi đến trường. Hết hàng phi lao, con đường bỗng rẽ trái. Từ đây bắt đầu xuất hiện hai bên đường những khu vườn rộng rãi với nhiều loại cây ăn trái. Hai bên đường, những cây mít già, xù xì đang vào mùa. Từng chùm quả rất sai quả, lủng lẳng, chen chúc nhau từ chân đến ngọn. Thấp thoáng phía sau là những hàng chuối xanh rung rinh lá. Rồi đến cam, ổi, xoài… Cây nào cũng tươi tốt. Những mái nhà, mái ngói, mái tôn nhấp nhô sau những rặng cây.
Cuối xóm, con đường phình ra, rợp bóng bởi hai hàng bạch đàn rậm lá dài xanh mướt. Mặt đường ở đây trở nên bằng phẳng, thông thoáng hơn. Ban ngày, chứng kiến cảnh vui chơi nhộn nhịp của học sinh chúng tôi, con đường như
Tôi cảm thấy trẻ lại. Ngôi trường lợp ngói màu, nằm theo hình chữ U, cổng hướng ra đường với những dãy phòng học khang trang. Giữa sân trường, cây bàng già đang xòe tán lá rộng che nắng che mưa cho chúng em nô đùa. Sau trường là cánh đồng làng. Con đường vòng quanh trường, chênh vênh, quen không muốn đi. Vì bắt đầu từ đây nó trở nên đơn độc giữa cánh đồng bao la.
Tôi yêu con đường làng của mình biết bao! Con đường mỗi ngày đưa em đến trường và mỗi ngày đón em trở về, từ ngôi nhà ấm cúng đến mái trường hạnh phúc. Tất cả cảnh vật trên đường đã trở nên gần gũi, quen thuộc, in sâu vào tâm trí tôi. Sau này lớn lên, dù đi xa, dù phải đi trên những con đường vắng lặng và đẹp đẽ hơn, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên con đường đã cùng tôi ấp ủ bao kỉ niệm ngọt ngào suốt thời thơ ấu.
Tả một trong những cảnh đó để người đọc cũng cảm thấy yêu quê hương tha thiết (mẫu 3)
Ở nông thôn, cánh đồng lúa có lẽ là khung cảnh quen thuộc và gần gũi nhất. Cánh đồng lúa vì thế đã trở thành một phần ký ức tuổi thơ tôi, để lại trong tôi những kỉ niệm khó quên.
Tôi còn nhớ mãi câu hát ru nhẹ nhàng, ngọt ngào của mẹ: “Con cò bay, bay ngoài cổng, bay ra đồng”. Cánh đồng lúa đã in sâu trong tâm trí tôi từ thuở ấy. Đối với em, không có gì đẹp và thân thương hơn cánh đồng lúa. Cánh đồng làng tôi rộng đến nỗi cò không thể tung cánh bay. Nhìn từ xa, cả cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ. Mỗi khi có cơn gió nhẹ, cánh đồng nhấp nhô từng đợt, tạo thành những con sóng cứ đuổi nhau về phía chân trời.
Điều em thích nhất là được cùng mẹ ra thăm ruộng vào buổi sáng sớm. Lúc đó mọi thứ thật tinh khiết và trong lành. Những tia nắng đầu tiên của một ngày mới chiếu rọi xuống cánh đồng làm bừng sáng cả không gian. Sương còn đọng trên từng ngọn cây, ngọn cỏ, cả cánh đồng chìm trong sương sớm khiến tôi như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Từng hạt lúa nặng trĩu hạt giờ như đang vươn mình đón những tia nắng ấm áp.
Trên cao, những chú chim bay lượn hót những khúc ca về bình minh khiến không gian càng thêm tưng bừng, náo nhiệt. Khi lúa đang trổ, cô gái tỏa hương thơm thoang thoảng dịu dàng. Trong lớp vỏ xanh ấy đang ẩn chứa một giọt sữa trắng tinh, hội tụ tất cả tinh hoa của đất trời. Vài chú chim trắng tranh thủ tìm mồi, tiếng vỗ cánh bất chợt đánh thức không gian tĩnh mịch như đang chìm vào giấc ngủ. Cánh đồng lúa đến mùa gặt vui tưng bừng.
Dưới cánh đồng, những bàn tay nhanh nhẹn đang cắt từng hạt lúa vàng, chiếc nón trắng nhấp nhô theo nhịp tay thợ gặt. Vừa làm, những người nông dân vừa nói chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng hát hò để giải tỏa cơn nóng, sự mệt mỏi. Nghe tiếng cười ấy, tôi đoán năm nay vẫn được mùa. Màu lúa chín vàng gợi cảm giác về một vùng quê trù phú ấm áp, lòng người bỗng thấy thật bình yên trước khoảnh khắc bình dị của làng quê. Lúa sau khi cắt xong sẽ được xếp thành từng bó, xe thồ và xe kéo có nhiệm vụ chở lúa ra bãi đất trống. Đường làng tấp nập người và xe, vui như trẩy hội. Bức tranh làng quê vì thế cũng trở nên thật sống động với muôn màu muôn vẻ.
Miền quê yêu dấu đã nuôi em khôn lớn trưởng thành bằng những hạt gạo trắng ngần, thơm như dòng sữa mẹ. Dù có đi đâu, hình ảnh cánh đồng lúa sẽ mãi gợi trong tôi về một vùng quê bình dị nhưng đầy tình cảm và thân thương.
Tả một trong những cảnh đó để người đọc cũng cảm thấy yêu quê hương tha thiết (mẫu 4)
Nếu bạn sống ở nông thôn như tôi, chắc chắn bạn sẽ thích ngắm nhìn khung cảnh cánh đồng quê lúc hoàng hôn.
Khi ánh nắng bao phủ vạn vật bắt đầu nhạt dần cũng là lúc hoàng hôn buông xuống. Bầu trời không còn cao và trong xanh như buổi sớm. Từ phía chân trời, đàn chim ríu rít bay về tổ.
Phía tây, bầu trời đỏ rực như lửa. Mặt trời như một quả bóng khổng lồ đang nhích dần xuống mặt đất. Dường như anh đã quá mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả. Bên trên, từng đám mây khổng lồ lững thững trôi như lười biếng vì sắp hết ngày. Dưới cánh đồng, những bông lúa nặng trĩu đung đưa theo làn gió mát lành từ xa thổi vào. Mùi thơm thoang thoảng của lúa chín mang hơi thở của đồng quê khiến ai ngửi thấy cũng mê mẩn.
Trời đã gần tối nhưng những người nông dân vẫn miệt mài hoàn thành những công việc còn dang dở. Cái nóng oi ả của ngày hè không ngăn được sự hăng say, vui vẻ trong công việc của họ. Tôi lặng lẽ quan sát nét mặt từng người. Dù khuôn mặt lấm tấm mồ hôi nhưng họ vẫn nở nụ cười rạng rỡ khi làm việc. Có lẽ đây sẽ tiếp tục là một vụ thu hoạch bội thu nữa. Xa xa trên bãi cỏ rộng, từng tốp trẻ con đang thả diều. Nhìn những cánh diều bay cao trên bầu trời đầy gió, tôi cảm thấy thật tuyệt vời.
Lúc này trong thôn tiếng xe cộ đi lại nhộn nhịp. Ai cũng muốn nhanh chóng trở về nhà đoàn tụ với gia đình sau một ngày làm việc. Cô cũng nhanh chóng đạp xe về nhà sau chuyến thăm quê. Nắng theo bước em nhạt dần về phía sau.
Mỗi khi nhìn thấy phong cảnh quê hương, em vô cùng tự hào vì được sinh ra và lớn lên ở đây. Trong sâu thẳm trái tim em luôn cố gắng tự nhủ sẽ học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Tả một trong những cảnh đó để người đọc cũng cảm thấy yêu quê hương tha thiết (mẫu 5)
Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta biết bao vẻ đẹp kì vĩ và say đắm lòng người. Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt vời và quý giá nhất mà thiên nhiên ban tặng.
Khi màn đêm buông xuống, một bóng tối mờ nhạt dần bao trùm ngôi làng. Các ngôi sao xuất hiện mờ và sau đó rõ ràng. Chẳng mấy chốc, mặt trăng bắt đầu tỏa sáng rực rỡ, tròn trịa như chiếc mâm bạc đặt giữa bầu trời trong vắt, thăm thẳm. Ánh sáng trắng bạc nhuộm khắp cây cối, ao hồ. Dòng sông mỉm cười vì thấy mình đẹp hơn khi khoác lên mình chiếc áo tím với vầng trăng sáng và muôn ngàn vì sao lấp lánh như dát bạc. Cỏ cây, hoa lá đều im lặng, như có thể nhìn thấy hết vẻ đẹp của đêm trăng này. Hàng tre khi được ánh trăng soi tỏ càng đẹp hơn, cảm giác như một điều gì đó mà ông trăng đã ban tặng cho mình, hàng tre hát lên khúc nhạc đồng quê du dương, êm đềm! Những thảm lúa vàng đung đưa trước gió nhấp nhô như những con sóng nối tiếp nhau đến tận chân trời. Vì sao cảnh đêm trăng lại yên tĩnh đến thế? Những con côn trùng ríu rít như đang viết những bài ca về đêm. Những chiếc lá như được rắc nhưng hạt vàng từ trên trời rơi xuống. Hương lúa tạo với sương tạo nên một mùi thơm nhẹ nhàng khó tả. Lác đác vài anh chị thanh niên đi dạo ngắm trăng, cười nói rôm rả và cũng có những cụ già đi tập thể dục cho khỏe, người cũng thủ thỉ tâm sự nhỏ nhẹ. Lũ trẻ vui chơi trong làng, ồn ào trong xóm, oẳn tù tì, nhảy dây, tìm địa điểm… Người người tấp nập ngược xuôi như trẩy hội dưới trăng. Già trẻ, gái trai trở về nhà để chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Một đêm trăng đẹp! Cảm ơn tạo hóa đã khéo tạo ra và ban tặng cho con người.
Các bài văn mẫu hay lớp 5 khác:
Xem thêm các bài Để học tốt Tiếng Việt 5 hay khác:
Các bộ truyện lớp 5 khác
Bạn thấy bài viết Bài văn mẫu Tả cảnh đẹp quê hương em hay nhất (dàn ý – 5 mẫu) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Bài văn mẫu Tả cảnh đẹp quê hương em hay nhất (dàn ý – 5 mẫu) bên dưới để Trường THPT Hòa Minh có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thpthoaminh.edu.vn của Trường THPT Hòa Minh
Nhớ để nguồn bài viết này: Bài văn mẫu Tả cảnh đẹp quê hương em hay nhất (dàn ý – 5 mẫu) của website thpthoaminh.edu.vn
Chuyên mục: Văn học