[BL] Lại, nói yêu tôi đi (18+) (END) – Tập 9 – Wattpad

                                    

(Thời gian hiện tại)

Thừa Bối không nói gì, chỉ đứng dậy quờ quạng muốn tìm lại gậy chỉ đường, Quán Hạo sợ cậu muốn bỏ chạy đi, liền đến túm lấy tay.

“Sao vậy? Em cần đi đâu sao?”

“Không có, hôm nay di chuyển nhiều nên hơi mệt rồi, A Hạo, anh cho tôi về phòng nghỉ được không?”

Thừa Bối nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm từ người bên cạnh, anh ấy đang sợ cái gì vậy?

Nhà anh ta hình như hơi trống trải, cậu đi mà không va đập vào cái gì hết, cảm tưởng như chỉ cần đi một đường thẳng băng vậy.

“Tôi đã dọn dẹp sạch sẽ phòng phía dưới này cho em rồi, chắc lên gác sẽ bất tiện với em. Nhưng em không cần lo, phòng vẫn đầy đủ các thiết bị cần thiết, không thiếu gì đâu”

Quán Hạo chỉ cho cậu một loạt quanh phòng, giường, tủ lạnh, nhà vệ sinh, kem đánh răng, bồn rửa mặt, nhà tắm. Rút cuộc nhà anh ta rộng đến chừng nào mà một phòng lại đầy đủ thế này chứ?

“Trong này tôi không để đồ gì đâu, nước uống tôi để trong tủ lạnh, em muốn uống nóng thì nói với tôi”

“A, được rồi, không cần phức tạp như vậy. Anh ra ngoài đi, tôi muốn ngủ rồi”

Quán Hạo gật đầu, định đưa tay lên xoa đầu cậu nhưng lại nghĩ lại, đóng cửa phòng để cậu nghỉ ngơi. Thừa Bối chờ anh đi rồi mới dám thở mạnh, rõ ràng anh ta mới là chủ nhân ở đây, sao cậu nói năng trên phân như vậy chứ? Là ỉ được anh ta yêu chiều sao? Không đúng, không có lí nào Quán Hạo lại thích cậu được.

Thừa Bối cũng không suy nghĩ nhiều nữa, vệ sinh cá nhân xong đã lập tức nằm lên giường ngủ, đồ ngủ còn không buồn thay ra nữa. Bất giác đưa tay lên dụi mắt không ngừng, cậu bây giờ lại muốn xem Quán Hạo hiện tại đang thế nào? Muốn biết biểu tình của anh dành cho mình còn khinh miệt như trước đây nữa không? Muốn biết có phải vì anh đang muốn trêu đùa với mình không…

Một thời gian nữa thôi, nếu không phẫu thuật, trước mặt cậu sẽ chỉ còn là một màu đen tối. Thừa Bối muốn khóc thật to lên, nhưng bác sĩ khuyên không nên kích thích tuyến nước mắt nhiều, có gặp chuyện gì không được quá xúc động.

Doãn Kỳ…không biết anh ấy tổ chức hôn lễ tới đâu rồi?

.
.
.

(Thời gian quá khứ)

Sang tuần đã bắt đầu kì thi quan trọng, hội sinh viên ban ngày giúp các những người yếu kém, tối đến cũng phải ôn tập rất chăm chỉ, Thừa Bối biết học nữa cũng chỉ đủ vào top 5, nên cũng không quá chú trọng làm gì.

“Tiền bối, anh có cần tôi giúp gì không?”

Anh mà thi không qua, học trưởng lại bị khiển trách không chỉ đạo tốt mất.

“Ồ~, được, vậy tối nay học ở nhà tôi, học ở kí túc nóng muốn chết”

“Tiền bối, chỉ học thôi đấy nhé”

“Đấy không phải việc cậu được quyết định”

Quán Hạo bóc que kem chanh rồi cắn ăn tinh nghịch, Thừa Bối không nói nổi, đẩy gọng kính rồi xoay người rời đi, mấy hôm gần đây không nhìn rõ bảng nên đã phải đi đo kính cận rồi.