70 bài thơ tình yêu đơn phương đầy đau đớn, bất lực
“Yêu thầm là màn kịch câm hoàn hảo, nói ra sẽ thành bi kịch.”
Tình yêu nếu không xuất phát từ hai phía thì nỗi đau sẽ tăng lên gấp bội, nhưng chỉ dồn nén vào duy nhất một người. Người yêu đơn phương là người vô cùng khổ tâm, cười không được, khóc cũng không xong. Những bài thơ tình yêu đơn phương chính là tâm trạng bất lực, rối bời đó, đọc và cảm nhận bạn nhé.
Nội Dung Chính
1. Những bài thơ tình yêu đơn phương crush ngắn
Bạn có bao giờ tự hỏi: “Tôi cũng yêu nhưng tình yêu này lạ lắm, chỉ một mình tôi ôm nhớ thương, ôm hy vọng ngày chung đôi, còn người ấy cứ mãi thờ ơ. Do tôi chưa đủ tốt hay người ấy đã thương một ai khác mất rồi!”.
Tình yêu đơn phương là thế đấy! Bạn sẽ không ngừng tự hỏi và dằn vặt bản thân. Chuyện tình yêu này cứ mãi một chiều, bạn gửi đi yêu thương nhưng chẳng thấy hồi âm. Hãy thông qua những câu thơ yêu đơn phương ngắn dưới đây, để gửi gắm nỗi niềm của bạn nhé!
1.1 Thơ tình yêu đơn phương ngắn 2 câu
Tình yêu đơn phương không giận hờn, cãi vã, ghen tuông, nó cứ êm đềm như mặt nước hồ tĩnh lặng. Ấy thế mà, chuyện tình này lại chứa đầy bi thương khiến trái tim người đang yêu như bị cào xé. Cùng đọc và cảm nhận những câu thơ đơn phương 2 câu để những ai trong tình cảnh này có thể vơi đi nỗi lòng.
- Thế gian cỏ lạ nhiều vô kể,
Cớ sao nhớ mãi một nhành hoa? - Lá đa rụng trước sân đình,
Người ta không nghĩ tới mình thì thôi. - Nắng bỏ đi nắng không về nữa,
Dốc cạn lòng mà chỉ thấy những cơn mưa. - Người tiện tay vẽ hoa, vẽ lá,
Tôi đa tình tưởng đó là mùa xuân. - Càng gần thì lại càng xa,
Quan tâm nhiều quá người ta lạnh lùng. - Cuộc đời tạo ra những cuộc gặp gỡ,
Có khi là duyên nợ, có khi là bi thương.
- Đừng cố giữ những gì xa tầm với,
Mây của trời hãy để gió cuốn đi. - Trong núi có rừng, trong rừng có cây,
Lòng em có chàng, chàng nào có hay… - Là em không giỏi địa lý,
Nên ảo tưởng vị trí mình trong anh. - Đêm đến rồi gieo buồn vào mắt môi,
Quá xa xôi, thôi em ơi, đừng đợi. - Nếu độc thân đang bình yên như vậy,
Sao phải vì người khuấy động tâm can. - Nhìn một lần, nhớ một khắc.
Thương một chốc, chờ một đời.
1.2 Thơ tình yêu đơn phương ngắn 4 câu
Yêu đơn phương là gì? Có phải khi ta tiến một bước thì họ lại lùi vạn trượng. Ta đem hết lòng để yêu thương chỉ mong nhận lại một ánh nhìn từ họ. Nhưng sau tất cả, ta chỉ nhận lại sự lạnh lùng, và những vết xước trong tim. Hy vọng những câu thơ buồn về tình yêu đơn phương sẽ thay cho tiếng lòng của bạn gửi đến người ấy, và xoa dịu phần nào những vết thương lòng đang âm thầm rỉ máu.
- Em là cành củi khô,
Nên dựa vào cổ thụ,
Thế nhưng lại ngu ngốc,
Yêu nhầm người tiều phu. - Ngày đã dặn lòng quên,
Nhưng sao đêm vẫn nhớ,
Là do tâm vương nợ,
Hay do lòng bơ vơ. - Mình chỉ là kẻ đơn phương,
Đem hết lòng hết dạ đi thương một người.
Nhưng ngặt một nỗi buồn cười,
Người chỉ cảm động chứ người không thương. - Khoảng cách là gì nhỉ?
Là chung một bầu trời,
Bên người vẫn nắng đẹp,
Bên mình lại mưa rơi. - Gió mùa đông hiu hắt,
Lướt qua những nhành cây,
Nắng mới đó đã tắt,
Tớ vẫn chờ ở đây. - Nắng không còn nữa,
Thế là mưa bay,
Tớ không chờ nữa,
Thế là buông tay. - Nước vô tình, ngàn năm trôi mãi,
Mây vô tình, mây mãi vẫn bay,
Trăng vô tình, trăng đùa với gió,
Người vô tình, sao hiểu thấu lòng tôi. - Tôi vẽ hoa hồng đỏ,
Anh lại vẽ xương rồng.
Tôi hết lòng bày tỏ,
Anh lắc đầu bảo không. - Là tự ta đa tình,
Tự thương rồi tự nhớ,
Là tự ta căn cớ,
Chuốc muộn phiền cho ta. - Những buổi chiều lộng gió,
Những đêm vắng không đèn,
Mình đây, còn người đó,
Như chưa từng thân quen.
- Là ngọn cỏ ven đường,
Làm sao với được mây,
Anh nằm ngoài tầm tay,
Sao em với tới đây? - Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ,
Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong,
Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng,
Vẫn in đậm một bóng hình ai đó! - Ta là đáy vực,
Người là vì sao,
Cách xa như vậy,
Biết mơ thể nào? - Đánh rơi một nỗi nhớ,
Nhặt lại hai nỗi buồn,
Đánh rơi một ánh mắt,
Nhặt lại vài tổn thương. - Mây bay không biết mỏi,
Cứ rong ruổi chẳng dừng,
Như em thương anh vậy,
Chẳng biết làm sao ngưng. - Năm tháng vội đi qua,
Chuyện tình chẳng được mấy,
Ừ thì… buồn thật đấy,
Nhưng biết làm sao đây. - Người đi gom hạnh phúc,
Còn tôi nhặt nỗi buồn,
Nên chỗ người nắng đẹp,
Còn bên mình mưa tuôn. - Lòng em gầy như lá,
Sao qua nổi gió mùa,
Đem tim mình ra cược,
Nhận lấy một trận thua. - Tôi chờ từ mùa hạ,
Chờ hết cả thu vàng,
Chờ mùa đông trút lá,
Mà anh chẳng ghé ngang. - Mưa rơi rả rích,
Vùi lấp nắng mai,
Chàng trai tớ thích,
Đã phải lòng ai?
2. Những bài thơ yêu đơn phương lục bát, 8 chữ
Dưới đây những bài thơ lục bát về tình yêu đơn phương thầm kín mang đến sự đồng cảm cho chuyện tình yêu “một chiều” của bạn, và nguôi ngoai nỗi buồn không dám bày tỏ cùng ai.
2.1 Tình Đơn Phương
Ngoài hiên thánh thót mưa rơi
Giáng sinh lại nhớ đến người tôi yêu
Tưởng gần mà cách bao nhiêu
Chẳng bao giờ dám nói điều yêu em
Rằng quen thì thật là quen
Tim em lặng lẽ buông rèm từ lâu
Chưa yêu đã sợ khổ đau
Trái tim vẫn mãi một mầu trinh nguyên
Yêu em không muốn lụy phiền
Hay là mình chẳng có duyên vợ chồng
Một mai lỡ phận má hồng
Lòng anh day dứt vì không ngỏ lời
Yêu em yêu đến trọn đời
Tình đơn phương mãi rối bời lòng anh
Muốn như nguồn nước ngọt lành
Lâu dần thấm mãi em thành tình yêu.
(Khuyết danh)
2.2 Nỗi Nhớ
Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa
Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ
Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh
Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ
Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ
Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh?
Không hò hẹn cũng quên rồi xao động
Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh…
Xa biền biệt tháng ngày chờ ngoảnh lại
Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong
Mây kín lối, chiều buông không đổ bóng,
Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng…
Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió
Tơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầy
Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,
Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay…
(Tác giả: Huỳnh Minh Nhật)
2.3 Nói Với Tình Đơn Phương
Thơ tình anh viết bao nhiêu
Mà sao không thấy nói điều yêu em
Lúc nào cũng bảo rằng quen
Vậy mà chẳng dám nhóm nhen lửa tình
Em đâu muốn sống một mình
Chẳng qua chưa thấy bóng hình nào ưng
Riêng anh sao cứ lưng chừng
Con trai mà lại ngập ngừng lời yêu
Em đâu cần phải nói nhiều
Một lời thôi cũng là điều em mong
Đò chiều chẳng cặp bến sông
Để em đứng mãi ngóng trông đợi chờ
Đã yêu đừng có hững hờ
Trải lòng bằng những câu thơ làm gì
Yêu thì mạnh bạo nói đi
Em là con gái nhắc thì vô duyên.
(Khuyết danh)
2.4 Yêu Đơn Phương
Yêu đơn phương là yêu thầm lặng lẽ
Yêu một mình và yêu thật say mê
Nhớ người ta quằn quại suốt đêm trường
Nhưng không dám ngỏ lời khi đối diện.
Yêu đơn phương là tình yêu không hò hẹn
Chưa một lần dìu nhẹ bước bên nhau
Chưa trao nhau dù một nụ hôn đầu
Chưa cùng nhau để một lần say đắm.
Trót gặp nhau chỉ biết nhìn và ngắm
Rồi ngỡ ngàng nhìn người đi khuất bóng
Yêu đơn phương là đan nhiều ước vọng
Dựng lầu mơ xây gác trọ tình yêu.
Nhưng mơ nhiều mà có nhận bao nhiêu
Nên trọn kiếp tôn thờ trên cõi mộng
Yêu đơn phương là tình yêu vô vọng
Tựa đường dài chỉ một lối đi thôi.
(Tác Giả: Huy Hùng)
2.5 Yêu Đơn Phương Nhiều Thương Nhớ
Yêu đơn phương có bao giờ hạnh phúc
Lòng khi nào cũng dục thúc buồn tênh
Biết bao giờ hình bóng ấy anh quên
Cùng giấc mộng mang tên em… nhỉ?
Ờ thì đêm anh một mình tự kỉ
Viết vần thơ với cảm nghĩ giờ đây
Ờ tâm hồn lúc nào cũng trên mây
Đếm nỗi nhớ từng phút giây tha thiết
Yêu đơn phương nhưng vô cùng da diết
Rất thật lòng mà chẳng biết ngày mai
Là ngày mai em sẽ ở bên ai
Anh lặng lẽ trong men say tình mãi
Em biết không đêm anh thầm sợ hãi
Rồi một ngày em sẽ phải bên ai
Cho phố buồn, con phố vắng, phôi phai
Cho anh mãi nhiều đắng cay, thương nhớ!
(Tác giả: Bùi Tráng Sĩ)
2.6 Say
Khi say ta mới biết ta nhớ ai
Biết trời đêm sao lại thêm dài hơn
Khi cô đơn cứ gọi người ta mãi
Dẫu ta biết hai ta chẳng được gì
Vậy mà còn lo lắng cái điều chi
Cảm xúc thật chắc mày hiểu rõ nhất
Nhưng tình cảm đành chôn vào đáy vực
Yêu đơn phương như rắc muối vào tim.
(Tác giả: Thiên Xứ Bình Minh)
2.7 Yêu Thầm
Anh rất nhớ và yêu em nhiều lắm
Nhưng ngại mà đâu có dám nói ra
Sợ làm phiền ảnh hưởng đến người ta
Thôi lặng lẽ mình tự yêu thầm vậy
Ngày qua ngày mà lòng buồn thế đấy
Nhìn người ta rồi thầm nhớ trộm yêu
Một chút thôi đâu dám ước mơ nhiều
Yêu lặng lẽ một mối tình trong mộng
Mới gặp em mà trái tim rung động
Người yêu thầm hỏi có tội không em?
Mối tình câm đầy mộng mị khát thèm
Dù biết trước không thể thành khát vọng
Tôi yêu em nên suốt ngày mơ mộng
Mãi chung tình mà không muốn yêu ai !
Đời mịt mù đâu có thấy tương lai
Cứ như thế một mối tình dại dột
Ngọn lửa tình đang ngày đêm thiêu đốt
Trái tim tôi đã yêu quá mất rồi
Dẫu biết rằng tình chẳng thể chung đôi
Trót yêu em mối tình si tuyệt vọng!
(Tác giả: Phụng Hải Đăng)
2.8 Đâu Hẳn Là Dang Dở
Có lúc gần cũng có lúc xa xôi
Bởi kề bên vẫn như người xa lạ
Nỗi nhớ nào khiến cho lòng buồn bã
Khi chẳng còn những thứ đã từng mong
Ai sổ lồng..tựa chim sáo sang sông
Ai đắng cay giấc mơ hồng tan vỡ
Trách ai đây khi đời duyên chẳng nợ
Để canh tàn không tròn giấc ngủ trơ
Ngày yêu nhau nào biết được chữ ngờ
Ở tương lai là bến bờ vô định
Ai biệt ly mà không lần bịn rịn
Không xót xa rồi nghèn nghẹn chạnh lòng
Mơ thật nhiều rồi tất cả bằng không
Thì sao khỏi chất chồng bao nỗi nhớ
Tình vỡ tan đâu hẳn đời dang dở
Nhưng giọt sầu nức nở tránh được sao?
(Tác giả: Tùng Trần)
2.9 Một Mình
Một mình thì vẫn một mình
Đêm khuya vắng vẻ vẫn tình đơn côi
Hỏi rằng bạn có hiểu tôi
Giữ gìn năm tháng tình trôi giữa dòng
Đơn côi lẻ bóng cô phòng
Bạn còn đâu đó mà mong chưa về
Hay là bạn vẫn còn chê
Tình chưa thắm thiết lời thề đôi ta
Một mình mong đợi thiết tha
Khi bạn về nhà tỏ rõ yêu thương
Bao năm xa cách dặm trường
Giờ đây tình vẫn vấn vương đợi chờ
Đêm dài còn đó mộng mơ
Một mình đơn chiếc từng giờ nhớ ai
Mong rằng duyên thắm hương cài
Tình không lẻ bóng đêm dài cô đơn.
(Khuyết danh)
2.10 Một Giấc Mơ Say
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
(Tác giả: Huỳnh Minh Nhật)
2.11 Em Nhớ Anh…
Hoàng hôn xuống khung trời lặng đìu hiu
Em nhớ anh thơ thẩn giữa chiều tàn
Con phố buồn em lẻ bóng lang thang
Càng cố quên sao lòng càng nhung nhớ.
Em nhớ anh cồn cào trong nhịp thở
Hỡi người thương giờ anh ở nơi đâu
Em chơi vơi đứng giữa vạn nẻo sầu
Yêu đơn phương bao đêm thâu trằn trọc.
Em nhớ anh… nhiều lần em bật khóc
Tự hỏi lòng sao quá ngốc yêu anh
Đơn phương chi cho tim vỡ tan tành
Còn đâu mộng một ngày thành đôi lứa.
Em nhớ anh… tê tái giữa chiều mưa
Không thể quên kỉ niệm xưa mình có
Mưa tí tách nghẹn ngào đôi mắt đỏ
Lệ cay xè nhung nhớ đó không nguôi.
Em nhớ anh trong lặng lẽ ngậm ngùi
Lê bước buồn thui thủi giữa trời Đông
Yêu đơn phương nghe tan nát cõi lòng
Dù đớn đau nhưng tình là mãi mãi.
Em nhớ anh với bao ngày trống trải
Nhớ những dòng tin nhắn ấy mỗi ngày
Dù ta mãi chẳng có duyên gặp lại
Vẫn nguyện cầu anh nơi ấy bình an.
(Tác giả: Nguyễn Thùy Dương)
3. Những bài thơ Trung Quốc về tình yêu đơn phương
Dẫu biết yêu đơn phương là đau khổ nhưng trái tim không nghe lời lý trí. Ta hết lòng yêu thương, ngày đêm nhớ nhung và dành tất cả sự quan tâm, nhưng họ lại chưa chắc đã yêu mình. Hãy bày tỏ những tâm tư vào thơ Trung Quốc về tình yêu đơn phương để thấy sự đồng cảm, và nỗi lòng nhẹ nhàng hơn.
3.1 断章 – Đoạn Chương
你站在桥上看风景,
看风景人在楼上看你。
明月装饰了你的窗子,
你装饰了别人的梦。
(Nguyên tác: Biện Chi Lâm)
Dịch nghĩa:
Em đứng trên cầu ngắm phong cảnh,
Người đứng trên lầu ngắm phong cảnh lại ngắm nhìn em.
Trăng sáng tô điểm cửa sổ phòng em
Em tô điểm giấc mộng của người.
Dịch thơ:
Em đứng trên cầu ngắm cảnh
Người ngắm cảnh trên cầu lại ngắm em
Ánh trăng điểm tô cửa sổ phòng em
Giấc mộng ai kia lại được em tô điểm.
(Khuyết danh)
3.2 秋风词 – Thu Phong Từ
秋风清,
秋月明。
落叶聚还三,
寒鸦栖复惊。
相思相见知何日,
此时此夜难为情。
(Nguyên tác: Lý Bạch)
Dịch nghĩa:
Gió thu thanh,
Trăng thu sáng.
Lá rụng lúc tụ lúc tán,
Quạ lạnh đang đậu bỗng rùng mình.
Nhớ nhau không biết ngày nào gặp,
Lúc ấy đêm ấy chan chứa tình.
Dịch thơ:
Gió thu trong,
Đêm thu sáng,
Lá rụng, đùa xào xạc,
Quạ ngủ, lạnh giật mình
Nhớ nhau không biết ngày nào gặp,
Đêm dài trăn trở xiết bao tình.
(Dịch thơ: Tri Khac Pham)
3.3 江邊柳 – Giang Biên Liễu
嫋嫋古堤邊,
青青一樹煙.
若為絲不斷,
留取繫郎船.
(Nguyên tác: Ung Dụ Chi)
Dịch nghĩa:
Thướt tha bên con đê cổ,
Xanh xanh một cây (liễu như) khói.
Giá mà tơ liễu không đứt,
Thì giữ lấy để buộc thuyền chàng.
Dịch thơ:
Đê xưa, liễu rũ mơ màng,
Trông như khói biếc một làn vút lên.
Giá mà tơ liễu cũng bền,
Thì em giữ lấy buộc thuyền tình quân.
(Dịch thơ Phụng Hà)
3.4 江陵愁望有寄 – Giang Lăng Sầu Vọng Hữu Ký
楓葉千枝復萬枝
江橋掩映暮帆遲
憶君心似西江水
日夜東流無歇時
(Nguyên tác: Ngư Huyền Cơ)
Dịch nghĩa:
Lá phong nghìn cành lại vạn cành,
Trên cầu trông thấp thoáng cánh buồm chiều chầm chậm.
Nhớ chàng, lòng như dòng nước sông Tây,
Ngày đêm chảy về đông không bao giờ cạn.
Dịch thơ:
Lá phong phủ khắp vạn nghìn cành
Sông chiều cầu khuất cánh buồm thân
Lòng em như nước Tây Giang lũ
Chảy mãi ngày đêm nỗi nhớ anh.
(Dịch thơ: Đoàn Đức Thành)
4. Những bài thơ Hán Việt về tình yêu đơn phương
Liệu bạn có thể yêu đơn phương người ấy đến bao giờ? Chắc hẳn, thời gian qua âm thầm ở bên cạnh người ấy như “cái bóng” đã khiến bạn mệt mỏi. Tình yêu đơn phương luôn khiến người ta phải nghẹn ngào chua xót, nếu bạn có những lời khó nói hãy mượn những bài thơ Hán Việt về tình yêu đơn phương để tâm trạng được giải bày.
4.1 Hoa Phi Hoa
Hoa phi hoa, vụ phi vụ,
Dạ bán lai, thiên minh khứ.
Lai như xuân mộng kỷ đa thì,
Khứ tự triêu vân vô mịch xứ.
(Nguyên tác: Bạch Cư Dị)
Dịch nghĩa:
Hoa chẳng phải hoa
Hoa chẳng phải hoa, sương chẳng phải sương,
Nửa đêm rồi, trời đã sáng.
Đến như giấc mộng xuân chẳng mấy hồi,
Đi như mây sớm chẳng biết đâu mà tìm.
Dịch thơ:
Hoa chẳng phải hoa, sương cũng chẳng,
Đêm nửa đêm rồi, trời đã sáng.
Đến như xuân mộng chẳng bao lâu,
Đi như mây sớm không tăm dạng.
(Khuyết danh)
4.2 A Kiều Oán
Vọng kiến uy nhuy cử thúy hoa,
Thí khai kim ốc tảo đình hoa.
Tu du cung nữ truyền lai tín,
Ngôn hạnh Bình Dương công chủ gia.
(Nguyên tác: Lưu Vũ Tích)
Dịch nghĩa:
Nỗi oán hận của nàng A Kiều
Xa trông thấy cờ thúy hoa bay phấp phới,
Thử mở cửa nhà vàng quét hoa rụng trước sân.
Chốc lát cung nữ vào báo,
Rằng (nhà vua) đi đến nhà của công chúa Bình Dương.
Dịch thơ:
Xa trông cờ thúy đến rợp trời,
Nhà vàng thử mở, quét hoa rơi.
Chốc sau cung nữ đưa tin đến,
Ân sủng dành cho kẻ khác rồi.
(Khuyết danh)
4.3 Ngọc Lâu Xuân
Lục dương phương thảo trường đình lộ,
Niên thiếu phao nhân dung dị khứ.
Lâu đầu tàn mộng ngũ canh chung,
Hoa để ly sầu tam nguyệt vũ.
Vô tình bất tự đa tình khổ,
Nhất thốn hoàn thành thiên vạn lũ.
Thiên nhai địa giác hữu cùng thì,
Chỉ hữu tương tư vô tận xứ.
(Nguyên tác: Xuân Hận)
Dịch nghĩa:
Liễu xanh, cỏ thơm ở trường đình bên đường,
Tuổi trẻ dễ dàng bỏ người lại mà đi mất.
Trên lầu cao, tiếng chuông canh năm làm tỉnh giấc mộng,
Dưới hoa, mưa tháng ba gợi lại nỗi sầu ly biệt.
Kẻ vô tình đâu như (đâu thấu hiểu) nỗi khổ của người đa tình,
Một tấc tương tư cũng biến thành ngàn vạn sợi sầu khổ.
Chân trời góc bể cũng có nơi cùng tận,
Chỉ có lòng tương tư là không có kết thúc.
Dịch thơ:
Liễu xanh cỏ ngát hương ngoài lộ
Tuổi trẻ ra đi đâu có khó
Trên lầu trằn trọc suốt năm canh
Ly biệt tháng ba hoa ướt rũ
Vô tình nào khổ tựa đa tình
Một tấc tơ lòng muôn vạn mớ
Chân trời mặt đất còn chia ngăn
Chỉ có nhớ nhau không hạn chỗ.
(Dịch thơ Nguyễn Đương Tịnh)
4.4 Hoa Sơn Kỳ
Đề trước thư,
Lệ lạc chẩm tương phù,
Thân trầm bị lưu khứ.
Tương tống Lao Lao chử,
Trường Giang bất ưng mãn,
Thị nùng lệ thành hử.
(Khuyết danh)
Dịch nghĩa:
Khóc đến rạng ngày,
Nước mắt rơi khiến nổi cả gối,
Thân chìm đắm, chăn trôi đi mất.
Tiễn nhau bên bến Lao Lao,
Trường Giang chẳng nên đầy,
Là nước mắt em tràn ngập.
Dịch thơ:
Khóc suốt năm canh,
Chăn gối lênh đênh trên dòng nước mắt,
Thân em chìm ngập dưới lòng sâu.
Tiễn nhau bên bến Lao Lao,
Lệ em lặng lẽ chảy vào Trường Giang.
Dòng sông nước mắt mênh mang.
(Khuyết danh)
5. Thơ về tình yêu đơn phương tuổi học trò hay nhất
Tình yêu tuổi học trò vô cùng trong sáng, thuở ấy ta mong được đến trường để có thể nhìn thấy bóng dáng “crush” mỗi ngày, và chỉ cần thấy bóng dáng người ấy lướt ngang thôi đã khiến trái tim thổn thức. Đôi dòng thơ về tình yêu đơn phương tuổi học trò giúp bạn gợi nhớ về tình cảm thuở cắp sách đến trường.
5.1 Nhớ Về Tuổi Học Trò
Tuổi học trò, chúng mình đi chân đất
Áo sờn vai, quần vá gối đến trường
Chiếc cặp sách, khâu bằng bao tải cũ
Vẫn chứa đầy kỷ niệm, mãi tơ vương
Đường đi học, mưa phùn trơn tuồn tuột
Bấm chặt chân, kẻo lại ngã mất thôi
Vừa nói dứt, em lăn quay ra đất
Kéo em lên, hai đứa khúc khích cười
Ngồi trên lớp, đâu có nghe bài giảng
Vẽ hình em, viết tặng mấy vần thơ
Nhờ cô bạn, ngồi bàn trên chuyển giúp
Em đọc rồi, cứ giả bộ làm ngơ
Giờ ra chơi, lũ bạn hùa nhau chế
Em thẹn thùng, đỏ lựng cả mang tai
Từ hôm ấy, anh bỗng thành ngơ ngẩn
Suốt cả ngày, vương vấn bóng hình ai?
Dẫu đã yêu, chưa một lần dám ngỏ
Mối tình câm, thơ dại tuổi học trò
Thời gian trôi, mỗi người đi một ngả
Nhớ về em, anh chỉ biết làm thơ!
Chiều mưa xuân, giống chiều mưa năm ấy
Tuổi học trò, bỗng về lại trong tôi
Hàng phượng vĩ, sân trường, cô bạn học…
Nhớ về em, lòng vẫn thấy bồi hồi!
(Tác Giả: Đức Lộc Vũ)
5.2 Chút Tình Buồn
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp.
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về
Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay.
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi thành câm.
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua, còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa
(Tác giả: Đỗ Trung Quân)
5.3 Tuổi Học Trò
Ai cũng có tình dại khờ để nhớ
Tuổi học trò còn đó những ước mơ
Nhặt phượng hồng ghép vội mấy vần thơ
Ngơ ngẩn đợi sau những giờ tan lớp
Hàng phượng vĩ nghiêng mình che bóng rợp
Tiếng ve ngân bản hợp xướng tình đầu
Lời tỏ tình lưu trong vở từ lâu
Không dám trao ướt lem màu mực tím
Gói tâm tư ôm nỗi niềm phong kín
Nhớ thương thầm tà áo trắng thơ ngây
Mối tình đầu đành trôi theo gió mây
Dòng lưu bút còn đây em nào thấy
Bao năm qua theo dòng đời xô đẩy
Phút ban đầu đâu dễ mấy ai quên
Cây phượng già vẫn còn khắc hàng tên
Tuổi học trò êm đềm còn đâu nữa..!
(Tác Giả: Vậng Phạm)
5.4 Chuyện Tình Mùa Thu
Ngậm ngùi em nhớ thời đi học
Ngày ấy anh gọi em con nhóc
Anh lớn hơn em độ vài tuổi
Học chung cứ ghẹo làm em khóc…
Một sáng tụ trường anh ngẩn ngơ
Nhìn em xinh tươi như hoa nở
Từ đó anh say đắm yêu thầm
Học hành thì dỡ chỉ thích mơ…
Nhà không cạnh nhau nhưng chung trường
Chẳng dám nói thương cứ theo sau
Quay lại … Anh nhìn , Em mắc cở …
Mắt anh ngời sáng như ánh sao.
Kỷ niệm thoáng qua sẽ tan mau
Tình yêu học trò là hư ảo
Anh đi trong một chiều Phượng nở
Ánh mắt đượm buồn lời yêu trao.
Từ mùa hè ấy ta mất nhau…
Anh đã phiêu bạc ở phương nào
Một lần giở lại trang lưu bút
Lòng em vấn vương chút ngọt ngào.
(Khuyết danh)
5.5 Đã Qua Rồi
Đã qua rồi thời thơ ngây vụng dại
Tuổi học trò chẳng đượm chút ưu tư
Nhặt phượng hồng ép vào những trang thư
Trao tập vở chép nhau dòng lưu bút
Đã qua rồi những xuyến xao từng phút
Đợi một người mà trong dạ thầm thương
Rồi theo sau trên suốt cả quãng đường
Chỉ có thế mà thấy sao đẹp quá!
Đã qua rồi những ánh đèn phố xá
Của một thời mà hai đứa yêu nhau
Ngước nhìn trời mơ mộng với ngàn sao
Đời đẹp quá, tình yêu là mãi mãi
Đã qua rồi cuộc tình đầy dấu ái
Những ngày yêu hai đứa nguyện bên nhau
Có còn chăng là những nỗi đớn đau
Ôi chua xót, sao dòng đời nghiệt ngã
Đã qua rồi không còn gì nữa cả
Khi hai người đã hai ngã chia ly
Có tiếc thương cũng chẳng biết nói gì
Nén cay đắng, mà cõi lòng băng giá
Đã qua rồi hãy xem như xa lạ
Chỉ tình cờ mình gặp gỡ thoáng qua
Đã qua rồi những mộng ước bay xa
Trong tiếc nuối – tìm thương về kỷ niệm!
(Tác giả: Hoàng Thảo Vi)
5.6 Truyện Tình Ngày Xưa
Tặng nàng, tôi viết mấy vần thơ
Để nhớ tình xưa, tuổi học trò
Cái thủa đôi mình, vừa mới lớn
Hồn nhiên đùa giỡn, rất ngây ngô
Ngày ấy, tôi cùng lớp với em
Đọc chung quyển sách, lúc lên đèn
Thơ tình, nắn nót vào trang vở
Bối rối ta nhìn, lạ hóa quen
Hai bàn ngồi học, cách xa nhau
Thầy giảng, tôi hồn ở đẩu đâu
Mải viết lời yêu, trao ý đẹp
Tỉnh đi, thằng bạn gõ vào đầu
Cái lũ học trò, cũng rất tinh
Nhìn ta nhấp nháy, rõ duyên tình
Tên em, lưng áo tôi dày đặc
Thích quá biết thừa, cứ nín thinh
Đến năm cuối cấp, thử thi rồi
Liều lĩnh tìm em, nói chuyện đời
Ngúng nguẩy, nàng vờ như giận dỗi
Mơ màng ánh mắt, đỏ làn môi
Cứ nghĩ bên nhau, sống trọn đời
Ai ngờ, xa cách giết tình tôi
Mải mê phố thị, quên người cũ
Gặp lại chiều xưa, phận lỡ rồi
Nhiều mùa xuân đến, tuổi thêm trôi
Nhớ lại tình xưa, những ngậm ngùi
Tự trách là mình: người bội bạc?
Nhủ lòng duyên kiếp, thế mà thôi!
(Tác Giả: Đức Lộc Vũ)
5.7 Thơ Tuổi Học Trò
Anh xa em, một mùa thi thương nhớ
Mùa lá bay trở lại đã xa rồi
Mái trường cũ nhưng tìm em đâu nữa
Chỉ đường về anh thấy quá xa xôi.
Anh bước thầm hồn nghe tiếng thu rơi
Con đường nhỏ tả tơi ngàn xác lá
Lối quen này chiều nay sao xa lạ
Không nắng vàng mà vàng úa tàn phai.
Anh nhớ em…người dưng không gặp nữa
Nhớ mùa thi bảy bữa học chung thầy
Lối em về nắng cuối hạ đắm say
Tuổi mười bảy lần đầu anh biết nhớ.
Anh yêu em cũng trong mùa thi đó
Mùa thi qua em bước đi xa
Anh trở lại, mình không còn tái ngộ
Xác thu vàng những kỉ niệm ngày qua.
Em! Đã lâu sao không về thăm lớp?
Hay em quên lối nhỏ nắng hạ rồi?
Quên lớp nhỏ nhà thầy chiều mưa dột
Quên cả con đường hai đứa chung đôi?
Đường đi gần nhưng tình đã xa xôi
Đường trở lại buổi đầu xa dịu vợi
Trên lối thu vàng, mùa thi vẫn đợi
Lá rơi đầy,nên chẳng thấy bước chân em
Nhặt xác thu anh gói tình khờ dại
Xếp vào miền ký ức thẳm trong tim
Bụi thời gian phủ nhạt bóng hình em
Làm sao để phai mờ mùa thi đó?
(Tác giả: Quang Nhật)
5.8 Tóc Đuôi Gà
Mùa hạ về, mưa bất chợt
Mưa làn tóc ướt, sợi mềm rối ren
Em hong khô, trong gió tháng bảy
Buộc đuôi gà, thuở xưa mới quen
Có mùa si giật mình thổn thức
Lùa nắng ngâu, tạnh ngời mắt nai
Để dành dõi, dáng mềm cỏ lá
Hình tóc đuôi gà, hiện nơi nơi
Anh vẫn yêu, tóc ấy thời mới lớn
Thuở cô bạn học, đọc thơ Xuân Quỳnh
Giờ ra chơi, nụ cười duyên bạn gái
Tay bới tóc, buộc kiểu đuôi gà cao
Gió đưa tóc, lung lay như cọng cỏ
Mỏng manh bay, êm hương kín mũi chào
Những bạn trai, ngây ngất đến trêu ghẹo
Tay vuốt tóc, tinh nghịch mình yêu nhau
Cô bé ơi, tóc đuôi gà xinh thế
Nắng gió về, nũng nịu cái trâm duyên
Có người say, đi theo như bảo vệ
Chỉ muốn giữ, mái tóc làm của riêng
Ngắm không chớp, đôi mắt tự điều khiển
Chân quên mỏi, chiều tan trường lặng lẽ
Đi theo em, quen hết ngõ ngách đường
Bởi tóc em đuôi gà, nên em cũng có đuôi.
(Tác giả: Miên Du)
6. Thơ tình đơn phương Xuân Diệu
Chúng ta không thể không nhắc đến những áng thơ tình buồn, chia ly và tình yêu đơn phương của “Ông hoàng thơ tình” – Xuân Diệu. Những dòng thơ của ông chứa chan biết bao cảm xúc, mà ở đó người đọc như thấy được chính mình. Nếu bạn nằm trong chuyện tình cảm “một chiều”, hãy đọc và lắng lòng cùng những bài thơ tình đơn phương Xuân Diệu dưới đây nhé!
6.1 Im Lặng
Yêu thương mà chẳng nói năng,
Nhớ nhung mà chẳng than rằng nhớ nhung.
Giữa đêm, lòng lạnh vô cùng,
Mơ màng trên gối hoa dung gần gần.
Ngọc ngà tay chẳng giao thân;
Chuốt trau dáng điệu, muôn phần ước mơ.
Sương bay… trời đục, cây mờ;
Tình riêng lẩn khuất như bờ vi lau.
“Ngó em không dám ngó lâu,
“Ngó qua một chút đỡ sầu mà thôi.
“Lòng ta thương bạn không nguôi,
“Nước sao như nước chảy xuôi một bề”.
Cành thương chim nhớ bay về,
Tiếng kêu than thở, buồn nghe não sầu.
Lặng im của bóng đêm sâu;
Lặng im vĩnh viễn của mầu thời gian;
Ba canh sao lặng lẽ tàn,
Hang rừng lặng lẽ bông lan rụng mình
Lạnh lùng trong khoảng vô minh
Lòng ta muôn kiếp ôm tình, lặng im.
6.2 Dại Khờ
Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó!
Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương.
Vì thả lòng không kìm chế dây cương,
Người ta khổ vì lui không được nữa.
Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;
Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy;
Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây,
Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.
Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,
Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.
6.3 Nước Đổ Lá Khoai
Lòng ta là một cơn mưa lũ,
Đã gặp lòng em là lá khoai
Mưa biếc tha hồ rơi hạt ngọc,
Lá xanh không ướt đến da ngoài.
Ta trút bâng quơ một trận lòng,
Biết rằng đau khổ giữa hư không.
Khóc mình uổng lệ rơi vô lý,
Mưa vẫn cần rơi lệ vạn dòng.
Ta như cô khách khoảng đìu hiu
Đã gặp chiều hôm, lại bước liều;
Muốn trốn sầu đơn muôn vạn kiếp,
Lại tìm sa mạc của tình yêu.
Ngày mai nắng mọc, mưa rơi hết,
Mặt tạnh cơn điên, lòng cạn hồ,
Ta sẽ thôi yêu như đã giấu,
Không hề oán hận lá khoai khô.
6.4 Hỏi
Một năm, thêm mấy tháng rồi
Thu đi, đông lại, bồi hồi sắp xuân
Gặp em, em gặp mấy lần
Tưởng quen mà lạ, tưởng gần mà xa
Ai làm cách trở đôi ta
Vì anh vụng ngượng, hay là vì em?
Trăng còn đợi gió chưa lên,
Hay là trăng đã tròn trên mái rồi?
Hằng ngày em nói bao lời
Với cha, với mẹ, với người xung quanh
Với đường phố, với cây xanh,
Sao em chưa nói với anh một lời?
Tương tư ăn phải miếng mồi
Đứng đi trên lửa, nằm ngồi trong sương
Phải duyên, phải lứa thì thương,
Để chi đêm thẳm ngày trường em ơi!
Gửi hương cho gió
Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm
Đem gửi hương cho gió phụ phàng!
Mất một đời thơm trong kẽ núi,
Không người du tử đến nhằm hang.
Hoa ngỡ đem hương gởi gió kiều,
Là truyền tin thắm gọi tình yêụ
Song le hoa đợi càng thêm tủi,
Gió mặc hồn hương nhạt với chiềụ
Tản mác phương ngàn lạc gió câm
Dưới rừng hương đẹp chẳng tri âm,
Trên rừng hoa đẹp rơi trên đá,
Lặng lẽ hoàng hôn phủ bước thầm.
Tình yêu muôn thuở vẫn là hương;
Biết mấy lòng thơm mở giữa đường
Đã mất tình yêu trong gió rủi,
Không người thấu rõ đến nguồn thương!
Thiên hạ vô tình nhận ước mơ
Nhận rồi không hiểu mộng và thợ..
Người si muôn kiếp là hoa núi
Uống nhụy lòng tươi tặng khách hờ.
6.5 Anh Đã Giết Em
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật
Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất
Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?
Ôi ! Em mến yêu ! Em vẫn là người anh yêu mến nhất.
Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt
Tim anh vẫn đập như vấp thời gian,
Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,
Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ
Nhớ trời đất em cho anh mở
Nhớ
Muôn thuở thần tiên
Ôi! Xa em, anh rơi vào vực không cùng
Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt
Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác
Ta: hai người xa lạ – phải đâu ta !
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Anh vẫn ước được em tha thứ
Anh vẫn yêu em như thuở ban đầu
Thế mà tại sao ta vẫn xa nhau ?
Tại em cố chấp
Tại anh đã mất
Con đường đi tới trái tim em
Anh đã giết em rồi, anh vẫn ngày đêm yêu mến
Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu?
6.6 Anh Thương Em Ngủ
Anh thương em khi ngủ
Phong thái rất hồn nhiên.
Em ngủ như trẻ nhỏ
Ngon say một giấc liền.
Tay em thả xuôi xuôi
Như bơi vào cõi mộng
Mắt em khép dài dài
Dưới trán em lồng lộng.
Em nằm in trẻ nhỏ
Trong chiếc võng yêu thương
Anh dệt giăng khắp chỗ
Trong phòng, quanh quất giường.
Anh thức nhìn em ngủ,
Anh canh giấc cho em;
Anh lắng nghe nhịp thở
Ngực em điều xuống lên.
Trở mình, tay ấp má
Anh thương em dáng người
Tin cậy vào cuộc sống,
Tin ở anh trong đời
Sau một ngày đầy việc
Chúc em tôi giấc lành!
Anh vô cùng sung sướng
Nếu em mơ thấy anh.
7. Những bài thơ yêu đơn phương chế
Chuyện tình yêu đơn phương nhiều đau đớn thế mà ta không có cách nào để ngừng nhớ thương người ấy. Mỗi ngày nhìn thấy họ bên người khác, lòng ta nhưng thắt lại không nói nên lời. Những bài thơ yêu đơn phương chế dưới đây giúp bạn cảm thấy nhẹ lòng và hướng cái nhìn tích cực hơn cho chuyện tình cảm của mình.
7.1 Em thả một nụ cười
Anh dại khờ nhặt lấy
Và kể từ ngày ấy
Anh thành kẻ tương tư.
7.2 Vầng trăng ai xẻ làm đôi .
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
Đêm qua anh ngủ trên giường.
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương.
7.3 Luật pháp nào cấm Nam yêu Nữ?
Công lý nào cấm Nữ yêu Nam?
Anh sẽ mở phiên toà xét xử
Xét vì tội: Em cướp trái tim anh.
7.4 Tôi biết tình yêu là liều thuốc độc
Giết lòng tôi trong những lúc cô đơn
Mà sao tôi cứ mãi đi tìm
Một tình yêu trong nỗi tuyệt vọng.
7.5 Đêm tình giỡn với trăng non
Em ngoan như thuở mới còn trắng trong
Hương trinh thoang thoảng má hồng
Em đang e ấp tựa bông hoa quỳnh
Miệng cười chúm chím thật xinh
Gặp em đã khiến tim mình ngẩn ngơ
Suốt ngày ra mộng vào mơ
Nhớ em nên cứ thẫn thờ ước ao
Nhưng chưa biết đến khi nào
Thoả lòng anh những khát khao dại khờ
Đành tâm viết mấy câu thơ
Đếm từng ngày tháng anh chờ đợi em
Trăng khuya giờ cũng buông rèm
Anh đang thao thức nhớ em thật nhiều
Gọi thầm hai tiếng em yêu
Để cho vơi bớt những điều ước mong
Được hôn đôi má em hồng
Ôm em thật chặt vào lòng của anh.
7.6 Thà rằng hai đứa như chí phèo
Nhưng mà hai đứa được gần nhau
Có lẽ rằng tớ đây rất thích
Tình yêu mơ mộng dưới trăng sao
Xăng có thể cạn, lốp có thể mòn
Nhưng tình yêu anh dành cho em thì không có bao giờ thay đổi.
7.7 Tình yêu như thể rút thăm
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau
Tình yêu như thể đi câu,
Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.
Tình yêu như thể quan tài,
Mới loanh quanh ở bên ngoài đã run.
Tình yêu như thể dây thun,
Lúc co lúc giãn lúc thì đứt ngay.
Tình yêu như thể người say,
Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời.
Tình yêu như thể điểm mười,
Có học cho hết cả đời vẫn mong.
Tình yêu như thể đuôi công,
Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì.
Tình yêu như thể bánh mì,
Tây ta đều thích bởi vì nó ngon!
Tình yêu như thể thỏi son,
Sinh ra chỉ để làm mòn cái môi.
7.8 Anh yêu em không hề bốc phét
Tình yêu dài một mét có dư
Anh yêu em không sợ đau khổ
Năm trong quan tài thò cổ ra yêu…
7.9 Cậu không yêu tớ, tớ vẫn yêu
Ai bảo cậu không yêu tớ nào
Nếu mà không yêu tớ sẽ khóc
Câu sợ khóc nhiều cậu phải yêu
Tớ thấy cậu là tớ cứ yêu
Ai bảo cậu không thích được chiều
Tối nay cậu đi ăn kem với tớ
Để răng cậu rụng chẳng đứa yêu
Tớ mong cậu chẳng đẹp trai
Để tớ được thương cậu mãi hoài
Để tơ lên xe hoa ngày cưới
Hai đứa đẹp đôi như chí phèo…
7.10 Bắc thang lên hỏi ông trời
Đời con đau khổ đã nhiều … thấu chăng?
Ông trời cúi mặt than rằng
Tao đây cũng khổ, cắn răng chịu đòn!
Bác thang lên hỏi ông trời
Kiếp này con có bỏ nàng được không?
Ông trời ông trả lời rằng
Tao còn chưa được xá chi là mày.
8. Thơ tình yêu đơn phương đau khổ
Yêu mà không dám nói, nhớ mà không thể liên lạc cho người ấy. Những cảm giác khó chịu biết nhường nào. Dù biết rõ chuyện tình yêu đơn phương là bi thảm, thế nhưng ta không có cách nào ngừng thương nhớ. Hãy dùng những thơ tình yêu đơn phương đau khổ dưới đây như một “liều thuốc” xoa dịu trái tim nhé!
8.1 Đơn Phương
Khi anh biết tim mình phải lòng em
Là anh chọn đơn phương mà im lặng
Cho nỗi nhớ thương nằm im trong miền băng lạnh
Sẽ không bao giờ thấy được nắng ngày mai.
Khi anh biết chuyện tình mình không có tương lai
Là anh đã miệt mài tìm cách loại bỏ
Yêu một người không yêu mình thật khó
Hi vọng nhiều nhưng mãi là cuộc tình đơn phương
Khi anh biết mình yêu em quá đậm sâu
Là anh đã biết ngày sau tim sẽ thổn thức
Vì yêu em! anh yêu nhiều hơn hơi thở
Anh tự trách mình không biết cách để em yêu.
(Tác giả: Khổng Trung)
8.2 Tình Đơn Phương
Anh không còn trở lại bến ngày xưa
Hàng cây cũng mới vừa vàng hết lá
Sầu nón nghiêng theo đà cơn gió đã
Bay xuống lên nên rách cả bên vành.
Mỗi chiều về canh cánh nhớ đợi anh
Rồi thờ thẩn dỗ dành đôi chân bước
Bèo cứ theo dòng nước trôi lần lượt
Buồn lệ tuôn mắt ướt đẫm nhạt nhòa.
Em đâu ngờ…mình đã quá thiết tha
Trao gửi nhớ đậm đà về phương ấy
Tinh yêu em luôn đong đầy đến vậy
Chỉ đơn phương anh đâu thấy được nào.
Chiếc lá vàng đang đảo lộn trên cao
Con đò cũng cắm sào neo bến vắng
Phía trời xa vầng Trăng xưa sắp lặn
Còn mình em ngồi bẽn lẽn trông chờ.
(Tác giả: Cỏ hoang tình buồn)
8.3 Thương Thầm
Người con gái anh thương thầm năm ấy
Cho lòng anh biết mấy nhớ nhung nhiều
Anh muốn mình được gọi lấy từ yêu
Sao khó vậy bởi một điều anh nhát.
Những chiều hè nghe tiếng ve ca hát
Cành phượng hồng phai nhạt nắng oi nồng
Lúc chia tay em còn nhớ hay không
Dòng lưu bút được lồng trong trang vở.
Những năm tháng cách xa anh rất nhớ
Anh thương thầm một thuở áo dài ơi
Ước gì đây của ngày đó một thời
Anh sẽ nói những lời yêu em nhất.
Bởi tình anh yêu em là chân thật
Thời gian dài thực chất chỉ lặng câm
Nhớ về em anh lặng lẽ âm thầm
Và em đã ra khỏi tầm tay với.
Em đã có một tình yêu thương mới
Hạnh phúc trong em phơi phới tương lai
Để lại trong anh những tiếng thở hoài
Thương thầm nhé để đêm dài đơn lẻ.
(Tác giả: Chử Văn Hòa)
8.4 Tình Cũ Sang Trang
Em báo tin vui, cớ sao buồn?
Miệng cười buốt giá lệ thầm tuôn
Đò đã sang ngang, em – người ấy
Tủi thân bến vắng gió nhẹ luồn.
Đến những hoàng hôn nhạt nắng vàng
Mấy ngày tím ngắt bóng chiều loang
Tôi đợi người xưa, xa xăm quá!
Mây sầu trôi dạt cõi tình hoang.
Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi
Tìm em ngơ ngẩn bốn phương trời
Người chắc hững hờ vui tình mới
Chẳng biết nơi này mưa mưa rơi.
Tôi nhớ bụi tình vương ngày trước
Em ngồi tính chuyện của mai sau
Như cánh hồng phai bên dòng nước
Thấm thoắt thời gian đã vụt mau.
Nhớ cả đêm đông trời buốt lạnh
Quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà
Em ngồi lặng yên nghe tôi kể
Những chuyện trong đời đã trôi qua.
Thôi hết rồi sao, lỡ thật sao?
Tôi đâu có ngờ chuyện hợp tan
Giờ nghe tin ấy tim đau nhói
Khói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn.
Tôi vẫn tìm em trong áng thơ
Viết về cái thuở đã mộng mơ
Dẫu em chung bước bên người ấy
Tôi vẫn nơi đây một kẻ khờ.
Tôi vẫn tìm em, vẫn trông chờ
Vẫn tìm yêu dấu, vẫn ngu ngơ
Những tối trăng mờ nghe đêm rớt
Tôi biết tình em vẫn hững hờ…
(Tác giả: Huỳnh Minh Nhật)
Tình yêu rất khó nói, vì để có cái kết đẹp thì nó phải xuất phát từ hai phía, nếu trong mối tình đó chỉ có bạn ôm mộng tưởng thì thật đau lòng. Những bài thơ tình yêu đơn phương chính là tâm trạng cô độc đó, buồn một mình bạn, thương nhớ một mình bạn, ghen tuông cũng chỉ một mình bạn…
Sưu tầm – Nguồn ảnh: Internet