#40 bài thơ buồn về mùa thu cô đơn, nhớ người yêu hay nhất – Trường Tiểu học Thủ Lệ
#40 bài thơ buồn về mùa thu cô đơn, nhớ người yêu hay nhất
Bạn đang xem: #40 bài thơ buồn về mùa thu cô đơn, nhớ người yêu hay nhất
Thơ buồn mùa thu – một trong những rung cảm của con người ta vào khoảnh khắc khi mùa thu dần sang. Đây là một mùa vô cùng đẹp với sự thay đổi của vạn vật và những cơn gió đầu mù gợi cho ta những hoài niệm đã qua. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này nhé các bạn!
Đã là nỗi buồn thì nó luôn thường trực, tuy nhiên những bài thơ buồn mùa thu lại mang trong mình một nỗi chất chứa rất riêng. Là cảm giác cô đơn khi mùa thu sang, khi những chiếc lá vàng rụng đầy ngoài đường. Vì thế nên cảm giác cô đơn cũng có phần khó kiểm soát hơn.
Ta đi tìm nửa mùa Thu.
Gửi vào nỗi nhớ lời ru vơi buồn.
Cho trời chiều đổ mưa tuôn.
Bên em còn nửa Thu buồn chơi vơi.
Nửa mùa Thu sợi nắng rơi.
Dịu dàng một nửa người ơi nhớ về.
Người về gom nửa hồn quê.
Cho ta gửi hết bộn bề nhớ nhung.
Nửa mùa Thu có về cùng.
Ta gom một nửa niềm chung ở đời.
Nhớ tà áo tím người ơi.
ChiềuThu nhuộm tím câu thơ đợi chờ.
Có một mùa thu, tôi gặp trong mắt em
Là mùa thu, không có nơi trần thế
Mọi cái đều nhạt nhòa ,ẩn mờ sau màn lệ
Và khẽ khàng,xào xạc…những chiều rơi!
Có lẽ mùa thu, đã quá lâu rồi
Như ảo ảnh,như vô hình,lờ mờ không rõ nét
Linh cảm mách thầm,mùa thu này tôi biết
Bởi tôi nhìn thấp thoáng…có bóng tôi…
Giây phút bàng hoàng,ngơ ngác chơi vơi
Nếu cố tìm ,cũng không sao gặp lại
Trong giáng chiều,hoàng hôn tím tái
Trong mắt em…mùa thu đã …chết rồi!..
Thu đã tới sao mắt em buồn thế
Có gì đau em cố dấu trong lòng
Anh rất muốn được cùng nhau khám phá
Tận trong em chất chứa nỗi u buồn
Tình trôi qua quá mặn nồng thiết tha
Gieo vào em bao nhiêu sầu lắng đọng
Ánh mắt em nhìn về nơi xa vắng
Ngóng tìm ai để tan nát cõi lòng
Theo thời gian mọi thứ sẽ phôi pha
Để rồi đây một ngày không xa nữa
Em sẽ gặp tinh yêu luôn chan chứa
Tìm thấy tình yêu chân thật cho mình
Hàn gắn lành vết cắt ở con tim
Mùa thu sang xin em đừng mong đợi
Mối tình xưa đã cất bước đi rồi
Một mùa thu tương lai đầy xán lạn
Em nỡ nụ cười rạng rỡ kiêu sa
Ta muốn gọi em bằng lời thổn thức.
Hà nội cuối Thu nhớ cánh Phượng buồn
Phố cổ mon men đâu hàng chè Bưởi
Mưa lạc bên thềm lau chút lệ tuôn..
Từ dạo em đi Hạ nghiêng mình đợi.
Trang giấy học trò lặng lẽ ngủ quên
Rón rén Thu qua bao lần thay lá.
Phảng phất heo may ghẹo ướt môi mềm
Hoa Sữa đợi sương dậy thì cương nụ
Anh bước vô hồn đếm lá Hồ tây
Hương Cốm đi qua một thời hò hẹn
Theo lối em sang thơm má căng đầy
Đây phố Khâm thiên kia đường Quốc nội
Kỷ niệm theo về nhắc thủa yêu đương
Nắng giận Heo may bỏ anh lạc bước
Thu ở bên kia.. còn thắm môi hường.
Thu về rồi nỗi nhớ cũng chông chênh.
Thầm gợi nhớ về mùa thu xa lắm
Hương hoa sữa vẫn thơm nồng thầm lặng
Ta lạc nhau khi thu qua ngõ vắng.
Hờn trách thu sao nắng chẳng thấy vàng
Gió thu về cũng không thấy mơn man
Hoa trổ bông đâu còn màu rực rỡ
Hàng cây kia đang gục đầu nức nở.
Nỗi buồn nào làm vầng trăng khuyết nửa
Trái tim yêu cũng khép cửa ơ hờ
Gió heo may gọi giao mùa thu mới
Đón thu này lại nhớ tới thu xưa…….
Chiều tô màu tím sắc mây
Nhẹ êm từng hạt nắng đầy bến sông
Lá rơi xao xác cõi lòng
Thu vừa chạm ngõ lạnh lùng gió bay
Mùa thu trời điểm mê say
Ai yêu thu mới thường hay thấy buồn
Buồn như vừa mất người thương
Thu rơi từng chút lệ tuôn từng hàng
Buồn như duyên nợ bẽ bàng
Cuốn bao kỉ niệm vội vàng gió thu
Buồn như trời có nhân từ
Bên dòng sông biếc tương tư mắt nàng
Buồn như một kiếp nhân gian
Lá kia đâu sống đến ngàn dâu xanh.
Thu anh ạ! lời trầm buồn của lá
Ve cũng sầu xếp cánh rã thu phong
Có một nỗi buồn chia làm hai ngã
Cuối góc đường thu, hạ nén giọt lòng
Mùa chia tay và người cũng chia tay
Hồng cát bụi phong trần đau gió bấc
Hạnh phúc nào xa xôi miền quan tái
Cho ve buồn nằm chờ mãi tình thân
Buồn như lá mùa thu trông làn gió
Một thoáng mành hoa cỏ nhuốm lo âu
Buồn như cành cây nhìn hàng lá đỏ
Đẹp tuyệt trần hương bày tỏ phút giây
Chim về đâu chim buồn xa vạt nắng
Rừng nằm im nghe lắng đọng thu sầu
Em về đâu khi mùa đông tuyết trắng
Có ôm anh khoảnh khắc lúc mưa ngâu?
Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng
Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau
Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh
Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau
Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?
Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài
Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi
Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay
Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ
Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ
Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng
Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ
Tình xa ngái người đi không trở lại
Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều
Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải
Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…
Tôi đợi em khi nắng đã ngả chiều
Lá vàng rơi bên ngõ vắng đìu hiu
Chân cứ bước, niềm cô đơn theo gót
Nặng tâm tư vì nỗi nhớ dâng nhiều
Tôi đợi em trong những tối cô liêu
Áng thơ buồn nghiêng thương nhớ bao nhiêu?
Vầng nguyệt muộn rẽ mây soi tâm sự
Khói thuốc bay vẽ một dáng yêu kiều
Tôi đợi em, chờ em ngày thu tới
Ngõ hồn chờ vẫn vời vợi còn xa
Thu đến rồi nhìn lại hạ cũng qua
Rồi thu nữa, rồi một mùa thu nữa
Sao ta cứ mãi hững hờ nhau?
Để áo yêu thương nhạt mất màu
Anh biết tình đầu còn nồng cháy
Nhưng chân em đã lạc về đâu?
Ta còn chờ đợi một điều gì?
Thu lại đến rồi đợi làm chi?
Đời có bao lâu người yêu nhỉ
Cứ ngập ngừng chi phí xuân thì!
Mặc kệ ta cứ yêu đi thôi
Để trời còn nắng lẫn mây trôi
Để đêm mây gió không còn lạnh
Ta đã yêu chưa? Đã yêu rồi…
Bỗng dưng trời nổi heo may
Lòng anh trăn trở những ngày xa em
Lá thu xào xạc bên thềm
Bâng khuâng nỗi nhớ trong đêm một mình.
Gió thu như cũng gợi tình
Xuyến xao nhớ lúc đôi mình bên nhau
Bây giờ em ở nơi đâu?
Heo may mang lại nỗi sầu nhớ thương !
Em đi hình bóng còn vương
Đường xưa in dấu dặm trường cách xa
Chiều thu mây phủ nhạt nhoà
Heo may se lạnh…tình ta vẫn nồng.
Mùa thu là mùa lãng mạn và cũng là mùa của những cặp tình nhân nên các bài thơ buồn mùa thu nhớ người yêu càng thêm da diết và xót xa. Yêu nhau không được ở bên nhau đã là một sự đau lòng. Nhưng càng đau lòng hơn nhất là khi mới chia tay người yêu. Khi mùa thu – mùa của sự lãng mạn đến thì nỗi đau ấy càng thêm phần xót xa.
Em có nghe tiếng lòng nức nở
Và nỗi buồn rạn vỡ trong tim?
Xa rồi tăm cá, bóng chim
Chia tay ngày ấy biết tìm nơi đâu?
Thu đã về mưa ngâu ập tới
Tình cô đơn vời vợi cách xa…!
Đêm khuya dưới ánh trăng ngà
Nhớ em tha thiết xót xa trong lòng!
Nơi xa ấy em mong ngóng đợi
Chờ cuối thu mình mới gặp nhau
Cây xanh thay lá đổi màu
Còn ta mòn mỏi nát nhàu ruột gan.
Trong xa cách ngập tràn thương nhớ
Cho dù em có ở nơi đâu !
Trăng kia dẫu có bạc màu
Lòng anh mãi mãi ghi sâu nghĩa tình.
Đêm dài có lúc bình minh
Đời ta mãi mãi ấm tình trong nhau.
Lặng nhìn những chiếc lá rơi
Bỗng nhiên thấy nhớ một nơi đã về
Ừ thì chẳng nghĩa phu thê
Nhưng nào quên được lời thề hôm nao.
Gió vờn mây trắng trên cao
Hanh hao nhẹ thổi chênh chao nỗi lòng
Thu à! Có thấy gì không ?
Sao buông mấy vạt nắng hồng nhạt phai…
Chiều buồn tím tận chân mây
Làm cong lọn nhớ mi gầy dõi theo
Giật mình nhìn ánh trăng treo
Khuyết đi một nửa thả neo mạn thuyền.
Thôi thì nợ chẳng cùng duyên
Đành chung chịu một nỗi niềm mất nhau
Chia tay từ đó rất lâu
Thêm mùa thu nữa tóc màu điểm phai?
Hết mùa rồi chiếc lá cũng tàn phai
Chiều thu cuối cuốn bay theo làn gió
Sầu rưng rức khi đông vừa chạm ngõ
Lời thơ buồn vàng võ những hoài mong.
Giao mùa rồi anh nơi đó thấy không?
Có buốt giá cõi lòng đêm thao thức
Những suy tư có làm tim day dứt
Khi dư hương lẩn khuất giữa canh trường.
Thu theo người dang dở cả mùa thương
Khung trời cũ vầng dương giờ tắt lịm
Khơi tro tàn tìm lại từng kỷ niệm
Thầm dối lòng ước nguyện vẫn còn đây.
Mây của trời sẽ cùng gió xa bay
Đường nhân thế lạc loài đôi chân nhỏ
Dấu hài xưa ẩn mình trong lớp cỏ
Như nhắc người còn đó một thời yêu.
Khu vườn tình giờ hoang phế cô liêu
Cây cằn cỗi tiêu điều trong buốt giá
Cành run rẩy luyến thương từng xác lá
Gió trở mùa chia ngã mộng ngày xanh.
Tiếc lá thu tàn…hay tiếc nuối tình anh…
Gom lá khô vùi thu vào huyệt lạnh
Đêm tủi sầu cô quạnh chít khăn tang
Mảnh duyên thừa ở đợ ải trần gian
Đông buốt giá lỡ làng bao ước vọng.
Chuyện ngày xưa bây giờ là ảo mộng
Sẽ tan theo gió lộng bóng mây trôi
Vầng trăng nghiêng về miền nhớ xa xôi
Cho ký ức mồ côi nằm thao thức.
Ngọn sầu đông sầu đâu dâng chất ngất
Bóng hình quen ẩn khuất bụi thời gian
Soi gương đời héo hắt mảnh dung nhan
Thu lịm chết dở dang mùa thương cũ.
Đáy mộ sâu lời thơ buồn héo rủ
Níu dư hương ấp ủ chút tàn phai
Trả lại người tình một thoáng xa bay
Đường nhân thế đọa đày câu duyên kiếp.
Thu đã chết trong âm thầm nuối tiếc
Lời di ngôn rên xiết lối rêu phong
Gió thì thầm hát khúc hát sầu đông
Cho nỗi nhớ mênh mông vùng kỷ niệm.
Lệ tràn mi lửa tình đành tắt lịm
Tiếng kinh cầu tiễn biệt một mùa thơ.
Đã bao lần em tự hỏi vu vơ
Anh nghĩ gì sao hồn thơ hờn lẫy
Thu ngày xưa vẫn dễ thương vậy đấy
Kỷ niệm nào xao xuyến trái tim anh
Nhớ không anh thủa xưa ấy xa xanh
Thu nhớ ai để hanh vàng sắc lá
Bản tình ca khúc giao mùa lạ quá
Mắt mơ màng nghe điệp khúc đầu đông
Trời chuyển mùa xao xác cả dòng sông
Bao yêu thương cháy hồng con tim nhỏ
Lời yêu xưa cùng những đêm trăng tỏ
Vòng tay nào tha thiết gọi yêu thương
Em và thu như dạ lý ngát hương
Mình trao nhau lời yêu thương trìu mến
Thu và em luôn mong chờ anh đến
Mắt em buồn lặng lẽ đợi xa xăm
Viết tặng anh những tình khúc ngàn năm
Nắm tay em mình cùng nhau dạo bước
Ở ngoài kia trời xanh như mộng ước
Em trở về hong lại những vần thơ
Ta viết về mùa thu
Mùa thu về trong mưa
Ta viết trong nỗi nhớ
Nỗi nhớ người thương xưa
Ta lắng nghe hơi thở
Hơi thở đón trung thu
Ta nghe từng nhip đập
Trái tim yêu bốn mùa
Em – mùa thu – nỗi nhớ
Có tất cả trong mưa
Gom dấu yêu kỷ niệm
Thổn thức tình nên thơ
Tháng Tám về một cơn gió heo may
Con đường vắng hoa mỗi ngày vẫn nở
Chỉ lá vàng một chiếc bay trong ngõ
Ta hiểu rằng thế là có mùa thu
Trong công viên vọng một tiếng chim gù
Mặt hồ nước cũng hình như xanh lắm
Ngọn gió chiều bồng bềnh trôi xa thẳm
Không gian mờ văng vẳng tiếng chuông ngân
Góc phố nào ai rộn rã bước chân
Ai đứng đợi, ai tần ngần ánh mắt
Mùa thu về để nắng vàng như mật
Mùa thu về, em cất rượu tình say.
Có mùa Thu nào, vừa qua trước ngõ
Trong từng cơn gió nồng nàn heo may
Sắc Thu vàng ươm trên màu hoa cỏ
Những chiếc lá vàng dịu nhẹ bay bay!
Có mùa Thu nào mà say đến thế!?
Trên từng góc phố, nắng vàng nghiêng nghiêng
Em bước qua tôi… mắt tình ngạo nghễ
Ta thấy như mình bất chợt thôi miên!
Mùa Thu du dương, giữa miền êm ả
Mùa Thu nhẹ nhàng, mát lạ tinh khôi
Mùa Thu và em, tim ta rộn rã
Mùa Thu tuyệt vời, rơi giữa dòng trôi!
Ta thấy bên ta, đất trời tinh khiết
Em còn luyến tiếc mùa Hạ bâng quơ
Đôi mắt u tình, nhìn Thu tha thiết
Để cảm xúc đầy ta viết bài thơ!
Những bài thơ mùa thu ngắn và đặc sắc chứa đựng nhiều nỗi niềm luôn để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng bạn đọc. Mùa thu gợi cho ta những kỉ niệm xưa cũ cùng những nỗi buồn tưởng chừng như đã quên. Hãy cùng nhau khám phá và cảm nhận ngay bây giờ nhé các bạn
Có một mùa thu, tôi gặp trong mắt em
Là mùa thu, không có nơi trần thế
Mọi cái đều nhạt nhòa ,ẩn mờ sau màn lệ
Và khẽ khàng,xào xạc…những chiều rơi!
Có lẽ mùa thu, đã quá lâu rồi
Như ảo ảnh,như vô hình,lờ mờ không rõ nét
Linh cảm mách thầm,mùa thu này tôi biết
Bởi tôi nhìn thấp thoáng…có bóng tôi…
Giây phút bàng hoàng,ngơ ngác chơi vơi
Nếu cố tìm ,cũng không sao gặp lại
Trong giáng chiều,hoàng hôn tím tái
Trong mắt em…mùa thu đã …chết rồi!..
Thu đã tới sao mắt em buồn thế
Có gì đau em cố dấu trong lòng
Anh rất muốn được cùng nhau khám phá
Tận trong em chất chứa nỗi u buồn
Tình trôi qua quá mặn nồng thiết tha
Gieo vào em bao nhiêu sầu lắng đọng
Ánh mắt em nhìn về nơi xa vắng
Ngóng tìm ai để tan nát cõi lòng
Theo thời gian mọi thứ sẽ phôi pha
Để rồi đây một ngày không xa nữa
Em sẽ gặp tinh yêu luôn chan chứa
Tìm thấy tình yêu chân thật cho mình
Hàn gắn lành vết cắt ở con tim
Mùa thu sang xin em đừng mong đợi
Mối tình xưa đã cất bước đi rồi
Một mùa thu tương lai đầy xán lạn
Em nỡ nụ cười rạng rỡ kiêu sa
Ta muốn gọi em bằng lời thổn thức.
Hà nội cuối Thu nhớ cánh Phượng buồn
Phố cổ mon men đâu hàng chè Bưởi
Mưa lạc bên thềm lau chút lệ tuôn..
Từ dạo em đi Hạ nghiêng mình đợi.
Trang giấy học trò lặng lẽ ngủ quên
Rón rén Thu qua bao lần thay lá.
Phảng phất heo may ghẹo ướt môi mềm
Hoa Sữa đợi sương dậy thì cương nụ
Anh bước vô hồn đếm lá Hồ tây
Hương Cốm đi qua một thời hò hẹn
Theo lối em sang thơm má căng đầy
Đây phố Khâm thiên kia đường Quốc nội
Kỷ niệm theo về nhắc thủa yêu đương
Nắng giận Heo may bỏ anh lạc bước
Thu ở bên kia.. còn thắm môi hường.
Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng
Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau
Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh
Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau
Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?
Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài
Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi
Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay
Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ
Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ
Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng
Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ
Tình xa ngái người đi không trở lại
Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều
Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải
Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…
Tôi đợi em khi nắng đã ngả chiều
Lá vàng rơi bên ngõ vắng đìu hiu
Chân cứ bước, niềm cô đơn theo gót
Nặng tâm tư vì nỗi nhớ dâng nhiều
Tôi đợi em trong những tối cô liêu
Áng thơ buồn nghiêng thương nhớ bao nhiêu?
Vầng nguyệt muộn rẽ mây soi tâm sự
Khói thuốc bay vẽ một dáng yêu kiều
Tôi đợi em, chờ em ngày thu tới
Ngõ hồn chờ vẫn vời vợi còn xa
Thu đến rồi nhìn lại hạ cũng qua
Rồi thu nữa, rồi một mùa thu nữa
Sao ta cứ mãi hững hờ nhau?
Để áo yêu thương nhạt mất màu
Anh biết tình đầu còn nồng cháy
Nhưng chân em đã lạc về đâu?
Ta còn chờ đợi một điều gì?
Thu lại đến rồi đợi làm chi?
Đời có bao lâu người yêu nhỉ
Cứ ngập ngừng chi phí xuân thì!
Mặc kệ ta cứ yêu đi thôi
Để trời còn nắng lẫn mây trôi
Để đêm mây gió không còn lạnh
Ta đã yêu chưa? Đã yêu rồi…
Bỗng dưng trời nổi heo may
Lòng anh trăn trở những ngày xa em
Lá thu xào xạc bên thềm
Bâng khuâng nỗi nhớ trong đêm một mình.
Gió thu như cũng gợi tình
Xuyến xao nhớ lúc đôi mình bên nhau
Bây giờ em ở nơi đâu?
Heo may mang lại nỗi sầu nhớ thương !
Em đi hình bóng còn vương
Đường xưa in dấu dặm trường cách xa
Chiều thu mây phủ nhạt nhoà
Heo may se lạnh…tình ta vẫn nồng.
Trên đây là những bài thơ buồn mùa thu mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Cuộc sống này không chỉ có những niềm vui mà đan xen vào đó là những nỗi buồn. Nhất là mùa thu, mùa của sự ngọt ngào lãng mạn nhưng cũng không kém phần xót xa. Vì vậy hãy tận hưởng và cảm nhận không khí thơ tràn về qua từng khung cửa bạn nhé!