[ NOMIN | EDIT ] NHẶT ĐƯỢC NGƯỜI YÊU – 2 – Wattpad

                                    

Edit: Kichethetea
Beta: Xcy

———

Đi theo La Tại Dân về biệt thự, đầu tiên Lý Đế Nỗ được dẫn đi tắm, rửa sạch miệng vết thương, thậm chí còn mang đến bệnh viện tiêm vắc xin phòng bệnh dại, làm một đống kiểm tra. Sau khi làm xong thủ tục, Lý Đế Nỗ mới được đưa đến trước phòng ngủ của La Tại Dân, quản gia mở cửa để hắn vào, hắn liếc mắt một cái có thể nhìn thấy đồ đạc trang trí trong phòng của của cậu, và thấy cả La Tại Dân đang đọc sách bên ngoài ban công.

La Tại Dân đang ngồi trên ghế dựa ngoài ban công, khi chiếc ghế đung đưa, đôi chân mảnh khảnh của cậu cũng khẽ lắc lư theo, chiếc quần rộng được kéo lên lộ ra mắt cá chân trắng nõn nhỏ nhắn. Lúc chiếc ghế ngừng đung đưa, ngón chân cậu đặt nhẹ lên tấm thảm trải sàn, rồi lại nhón lên, cậu thật xinh đẹp, xinh đẹp đến mức ngay cả ngón chân cũng quá mức hoàn hảo. Mà từng ngón tay khéo léo của cậu tùy ý lật sách, khuôn mặt như sáng lên dưới ánh đèn, nhìn thấy Lý Đế Nỗ ngẩn người không biết làm gì, quản gia ở đằng sau mới đẩy nhẹ hắn.

Nghe được động tĩnh ở cửa, La Tại Dân mới rời mắt khỏi cuốn sách nhìn về phía cửa, rồi cong cong ngón tay ra hiệu Lý Đế Nỗ tới gần, quản gia rời khỏi phòng, đóng cửa lại.

"Cậu tên gì?" La Tại Dân đặt bừa sách sang một bên, hỏi.

Cũng may Lý Đế Nỗ không biết ngày sinh, không biết mình bao nhiêu tuổi, càng không biết bố mẹ mình là ai nhưng hắn lại biết tên của mình.

Lão ăn xin đầu tiên nhặt hắn về từng nói trong tã lót của cậu có một tờ giấy, trên đó chính là tên hắn. Lúc ấy hắn còn không biết tên mình nghĩa là gì, chỉ ngoan ngoãn đáp lại: "Tôi tên Lý Đế Nỗ."

Lý Đế Nỗ trả lời với vẻ mặt rất nghiêm túc, ngẩng đầu nhìn còn thấy ánh mắt hắn long lanh, La Tại Dân nhìn thấy ánh mắt Lý Đế Nỗ liền nhớ tới con chó Nhật cậu nuôi trước đây, con chó đó mỗi lần nhìn thấy cậu đều chạy đến liếm cậu, đôi mắt cũng long lanh như thế.

Nhưng cái tên Lý Đế Nỗ này nghe chẳng hề hợp với một tên ăn xin lưu lạc đầu đường xó chợ như hắn, có tên ăn xin nào lại tên là Đế Nỗ cơ chú, một đế vương luôn cố gắng nỗ lực cũng không phải là tên mà một tên ăn xin nên có. La Tại Dân nhẩm trong lòng mấy lần cái tên này rồi mới nói: "Jeno, sau này ra ngoài mọi người sẽ gọi cậu là Jeno, chỉ có trước mặt tôi cậu mới là Lý Đế Nỗ, biết chưa?"

Lý Đế Nỗ nhanh chóng chấp nhận cái tên mới, gật đầu ngoan ngoãn đồng ý.

Lúc này La Tại Dân mới để ý dưới khóe mắt đứa nhỏ còn có một nốt ruồi, chỉ vì một nốt ruồi này, cậu đi chân trần trên thảm, chiếc ghế cũng ngừng đung đưa, đưa tay nâng cằm Lý Đế Nỗ.

Lý Đế Nỗ đang ra vẻ nghiêm túc, nhưng La Tại Dân đột nhiên tới gần hắn vẫn để lộ vẻ mặt bối rối, mắt chớp chớp, tay vốn đặt cạnh người cũng nắm chặt lấy góc áo. La Tại Dân không để ý Lý Đế Nỗ bối rối thế nào, cậu chỉ cẩn thận nhìn khuôn mặt non nớt trước mắt.

Trước đó La Tại Dân chưa từng nghiêm túc đánh giá khuôn mặt của Lý Đế Nỗ, chỉ thi thoảng nhìn vào mắt hắn, bây giờ cậu mới phát hiện đứa nhỏ được tắm rửa sạch sẽ đứng trước mặt này thật sự rất đẹp trai, hơn nữa có thêm nốt ruồi này, tương lai nhất định sẽ có vạn người mê.

Thu lại ánh mắt phán xét, La Tại Dân buông tay quay trở lại ghế ngồi, nhàn nhã chớp mắt nằm trên ghế, Lý Đế Nỗ thở phào nhẹ nhõm.

"Ngày mai sẽ có người đưa cậu đi huấn luyện, nếu cậu có thể sống sót quay về gặp tôi, tôi sẽ cho cậu tất cả những gì cậu muốn, cậu sẽ là người quản lí La gia chỉ dưới quyền của tôi. Ở La gia này, cậu chỉ cần phục tùng một người là tôi, cũng chỉ có thể nghe lời một mình tôi."

"Cậu có biết động vật trung thành nhất trên thế giới là loài nào không?" La Tại Dân nâng mắt nhìn về phía Lý Đế Nỗ, Lý Đế Nỗ ngẩn người, vẫn chưa mở miệng, La Tại Dân lại tiếp tục nói: "Trên thế giới, loài vật trung thành nhất chính là chó, nếu tôi đã nhặt được cậu, muốn cậu làm một con chó chỉ nghe lời tôi, cậu đồng ý không?"

"Nếu cậu không muốn, cậu có thể rời đi ngay bây giờ."

Từ khi Lý Đế Nỗ theo La Tại Dân lên xe, trong lòng cũng đã thầm quyết định sống chết đi theo La Tại Dân. Nếu muốn hắn làm chó, có thể nhận được sự tin tưởng của cậu, làm cậu thích, làm cậu vui, đương nhiên Lý Đế Nỗ sẽ đồng ý. Làm một con chó cũng tốt, làm một con sói cũng được, làm tay chân cho cậu, hay làm sát thủ của cậu, Lý Đế Nỗ đều nguyện ý.

Vậy nên Lý Đế Nỗ nghiêm túc gật đầu, giọng nói non nớt nhưng lại vô cùng nghiêm túc đáp lại La Tại Dân: "Tôi đồng ý."

Hắn quỳ một gối trước chân La Tại Dân, cúi đầu.

"Lý Đế Nỗ nguyện ý làm chó của thiếu gia, chỉ nghe lời một mình thiếu gia."

La Tại Dân vừa cười vừa nhìn về phía Lý Đế Nỗ, Lý Đế Nỗ ngẩng đầu nhìn La Tại Dân, trong đôi mắt xinh đẹp kia ẩn chứa khát vọng, La Tại Dân không biết hắn đang khát vọng mong muốn điều gì, cậu cũng không quan tâm sau này hắn muốn gì. Đối với La Tại Dân mà nói, Lý Đế Nỗ muốn gì cậu đều có thể đáp ứng.

Đương nhiên cậu không thể biết từ lần đầu tiên Lý Đế Nỗ nhìn thấy cậu, được cậu nhặt về, thứ hắn muốn cũng chỉ là một mình cậu mà thôi.

Tâm tư của đứa nhỏ tuy đã gặp qua nhiều chuyện phi lí bên trong con ngõ nhỏ dơ bẩn tối tăm, cho dù biết bản thân không xứng với La Tại Dân nhưng vẫn không thể không động lòng, vọng tưởng mình sẽ ở bên cạnh La Tại Dân, cũng sẽ có được cậu.

Nhưng thật ra cho dù La Tại Dân biết, cậu cũng không quan tâm, với cậu mà nói, một con chó động lòng với cậu còn dễ kiểm soát hơn những con lạnh lùng vô tình, vả lại nhìn Lý Đế Nỗ cũng không tồi.

Sau khi Lý Đế Nỗ được đưa đi, suốt 6 năm dài đằng đẵng đều dùng hết sức lực huấn luyện ở một nơi như địa ngục, mỗi một đợt đánh giá mục tiêu đều là thay La Tại Dân giết người mà cậu muốn giết, cho đến khi giết chết mục tiêu cuối cùng, cũng là mục tiêu khó nhất, mới có thể chấm dứt huấn luyện, quay về xuất hiện trước mặt La Tại Dân một lần nữa.

Lúc đó La Tại Dân 25, Lý Đế Nỗ 18, nhưng qua nhiều năm huấn luyện cùng với dinh dưỡng đầy đủ khiến Lý Đế Nỗ 18 tuổi so với La Tại Dân còn cao hơn vài cm, nhìn chiều cao chênh lệch một cách vi diệu của hai người, La Tại Dân khẽ nhíu mày nhưng không nói gì. Thời điểm Lý Đế Nỗ nhìn thấy La Tại Dân, hắn chỉ cảm thấy mình nỗ lực cố gắng nhiều năm như vậy quả thật không uổng phí, hơn nữa vì La Tại Dân trước mắt đây mà hắn nguyện dâng hiến hết thảy.

La Tại Dân 19 tuổi với mái tóc đen trẻ con hồn nhiên, La Tại Dân 25 tuổi đã nhuộm tóc màu xám bạc, khiến vẻ đẹp của cậu chỉ tăng chứ không giảm. Lý Đế Nỗ không khỏi hối hận chính mình trở về quá muộn, hắn cảm thấy có rất nhiều người ham muốn có được La Tại Dân, hắn sợ La Tại Dân sẽ bị người khác cướp mất.

.TBC.