Nông trại kết hợp du lịch, giáo dục ngóng ngày ‘bình thường mới’

Thứ Bảy 23/10/2021, 10 : 50 ( GMT + 7 )Nông trại Ong Vàng nằm dưới chân cầu vượt cao tốc Bến Lức – Long Thành đang ngóng chờ ngày ‘ thông thường mới ‘ để Phục hồi hoạt động giải trí, dù phía Nam đã nới giãn cách …“ Nông trại chúng tôi thiên về giáo dục, ship hàng những bé mần nin thiếu nhi, tiểu học hoạt động giải trí ngoại khoá. Giờ những cháu chưa đi học, nông trại chúng tôi chưa được Open trở lại thì thật sự rất khó khăn vất vả ”, chị Đại Ngọc Khánh Châu, Phó Giám đốc nông trại Ong Vàng tâm tư.

Với không khí trong lành, nhiều mảng xanh và xa trung tâm thành phố, lãnh đạo nông trại Ong Vàng tiếp tục đầu tư thêm khu vực thứ hai tại huyện Nhà Bè (TP.HCM), ngay khu vực dưới chân cầu vượt cao tốc Bến Lức – Long Thành.

Đây là khu vực nông trại Ong Vàng 2 dự tính đưa vào hoạt động giải trí vào tháng 9/2021 nhưng vì dịch Covid-19 bùng phát nên đành dời lại ngày Open cho đến tận giờ đây. “ Khu vực nông trại Ong Vàng 1 ( nằm ở khu Bình Quới, Thanh Đa, Q. Quận Bình Thạnh ) cũng tạm ngừng hoạt động vì dịch, chờ ngày hoạt động giải trí lại. ”, chị Khánh Châu kể. Hoạt động chính của nông trại đa phần Giao hàng cho nhu yếu hoạt động và sinh hoạt ngoại khóa của những em học viên tiểu học, mần nin thiếu nhi và nhóm mái ấm gia đình … ( ảnh tư liệu của nông trại ). Hiện tại, tuy chưa được phép Open trở lại nhưng nông trại vẫn duy trì một số ít hoạt động giải trí bên trong. “ Mỗi tháng tại nông trại khu vực huyện Nhà Bè này, chúng tôi mất khoảng chừng 100 triệu duy trì hoạt động giải trí, tính đến giờ cũng đã nửa năm. Chưa biết khi nào được Open nhưng chúng tôi phải nỗ lực duy trì hoạt động giải trí và tái đầu tư 1 số ít khuôn khổ ”, chị Châu khá bận rộn điều phối việc làm khi san sẻ với phóng viên báo chí. Anh Thanh ( ngụ huyện Nhà Bè ) san sẻ : “ Tôi cũng vừa xin được việc vào nông trại này mới vài ngày. Thu nhập hiện tại tầm 8 triệu / tháng, trách nhiệm là chăm nom vườn cho nông trại. Thành phố vừa hết giãn cách, tôi như mong muốn tìm được việc làm ngay nên khá vui “.

Tính ít nói, chị Năm quê ở miền Tây bị kẹt lại ở TPHCM trong đợt dịch. Khi được hỏi về cuộc sống bị ảnh hưởng như thế nào trong đợt dịch, chị Năm chỉ nói: “Tôi may mắn được chủ cho ở lại, bao ăn ở, lương trả hơn 6 triệu một tháng. Tôi biết nói gì ngoài lời cám ơn”.

Ngồi bên cạnh vườn rau thuỷ canh vừa được ươm lại sau mấy tháng không có người chăm nom, chị Châu nâng niu từng chiếc lá, kiểm tra quy trình tăng trưởng của từng cây. “ Dịch dã đâu có đi mua được giống, luống rau thuỷ canh này cũng vừa được trồng lại mấy ngày nhưng lên nhanh lắm, chỗ này sẽ cho những bé thưởng thức trồng rau, học những bài học kinh nghiệm cơ bản chăm nom rau để những bé hoàn toàn có thể trồng tại nhà. Những chậu rau như thế này sẽ là phần thưởng cho những bé mang về nhà sau khi thưởng thức ”, chị Châu nói khi cầm trên tay cây cải được trồng theo hình thức thuỷ canh. “ Chưa biết khi nào được Open trở lại nhưng chúng tôi cũng mạnh dạn góp vốn đầu tư thêm 1 số ít hạng mục như chuồng nuôi gà vịt, khu nhà truyền thống lịch sử dạy làm bánh, làm thủ công bằng tay mỹ nghệ. Giờ chúng tôi rất mong nhà nước nhanh gọn cho mọi thứ trở lại trong điều kiện kèm theo thông thường mới. Mấy tháng rồi, thực sự nhà đầu tư như chúng tôi đang rất nỗ lực. Nhiều mái ấm gia đình, cha mẹ liên tục gọi hỏi chúng tôi khi nào Open, cứ mỗi lần nghe như thế, tôi rất buồn ”, chị Châu bùi ngùi nhìn nông trại của mình. Ruộng lúa này của nông trại cũng đã được gieo trồng đợt hai, đợt một đã được “ thu hoạch ” trước đó hơn một tháng. ” Phải trồng liên tục, đâu biết mình được Open khi nào. Lỡ như hoạt động giải trí, mình không sẵn sàng chuẩn bị những khuôn khổ này thì lấy gì ship hàng khách “, bà chủ nông trại lý giải.

“Mỗi một trải nghiệm, chúng tôi bố trí hai nhân viên đi kèm giáo viên chủ nhiệm. Ví dụ nếu đón đoàn 100 em thì chia khoảng 5 nhóm, mỗi nhóm như thế sẽ có 2 nhân viên của nông trại hỗ trợ hướng dẫn cho các bé. Đội ngũ nhân viên hướng dẫn chúng tôi thuê theo dạng thời vụ các bạn sinh viên đang theo học các ngành sư phạm, du lịch… giờ thì các bạn ấy cũng về quê hết rồi, muốn thuê cũng khó. Bởi nếu mở cửa trở lại, câu chuyện nhân sự cũng đau đầu lắm”, chị Châu ngao ngán.

Gian nhà bếp này chỉ huy nông trại cũng bỏ hàng trăm triệu đồng ra góp vốn đầu tư nhưng nửa chừng rồi cũng bỏ lửng do đại dịch. “ Ngày xưa, nhóm chúng tôi nhận thấy những bé thiếu môi trường tự nhiên thưởng thức trong thực tiễn nên đã mạnh dạn góp vốn đầu tư vào đây, chính quyền sở tại địa phương cũng rất ủng hộ mô hình này. Giờ đây, vì đại dịch, chúng tôi đành phải nhìn đứa con tiền tỷ của mình đóng cửa chờ thông thường mới ”. PHÚ THỌ