Thắt chặt “tình làng, nghĩa xóm” trong mùa dịch bệnh – Tin Tức

“ Lá lành đùm lá rách nát ” là truyền thống lịch sử tốt đẹp của dân tộc bản địa ta từ bao đời nay. Chính trong tình cảnh dịch bệnh khó khăn vất vả như lúc bấy giờ, tình cảm ấy càng được lan tỏa. Người dân không ai bảo ai, đều nhiệt tình tương hỗ nhau, cùng chung tay vượt qua đại dịch .
Những ngày qua, ở đâu có điểm phong tỏa, khu vực cách ly y tế thì ở đó có những hành vi đẹp, nghĩa cử yêu thương, cứ thế lan ra, nhân lên hình thành nét đẹp hội đồng. Tinh thần hào hiệp, nghĩa tình của người dân luôn sẵn sàng chuẩn bị phát kiến ra hàng loạt quy mô độc lạ, cách làm hay, hiệu suất cao trợ giúp, san sẻ khó khăn vất vả với người dân tác động ảnh hưởng dịch bệnh COVID-19. Những “ Chuyến xe 0 đồng ”, “ Cửa hàng 0 đồng ”, “ Quán cơm 0 đồng ”, “ Quầy hàng 0 đồng ” … san sẻ khó khăn vất vả với lao động nghèo, người yếu thế trong trong thời hạn cách ly xã hội. Mỗi người tùy theo năng lực của mình mà góp phần, san sẻ, tương hỗ để tạo lòng tin và lan tỏa tình nghĩa của dân cư .

Là một trong những người tích cực tham gia trào lưu xã hội – từ thiện và có nhiều góp phần công tác làm việc phòng, chống dịch COVID-19 tại địa phương, chị Ngô Thị Mai ( sinh năm 1967, ngụ ấp Vĩnh Quới, xã Vĩnh An, huyện Châu Thành ) san sẻ : “ Tình cảm xóm làng ngày thường đã quý, trong mùa dịch, lúc khó khăn vất vả lại càng quý hơn khi nào hết. Món quà tuy không nhiều nhưng tôi kỳ vọng sẽ giúp bà con hàng xóm được phần nào trong lúc khó khăn vất vả. Mong sau, tình hình dịch bệnh sớm được trấn áp, để người dân trở lại việc làm thường ngày ” .

Mấy ngày dịch cao điểm, cả tỉnh áp dụng giãn cách xã hội theo Chỉ thị 15/CT-TTg, Chỉ thị 16/CT-TTg của Thủ tướng Chính phủ để phòng, chống dịch COVID-19. Khi đó, mọi người hạn chế ra đường cộng với việc phải tạm ngừng việc quá lâu, nên nhiều gia đình lâm vào tình cảnh khó khăn. Chính lúc đó, truyền thống tốt đẹp của dân tộc, tinh thần “Tương thân, tương ái” được phát huy.

Hay tin chị Tú Anh đang gặp khó khăn, chị Thu Thảo (ngụ phường Mỹ Thạnh, TP. Long Xuyên, tỉnh An Giang) đã trích một phần gạo, dầu ăn, nước tương, 10 trứng vịt trong nhà và hỗ trợ chị Tú Anh một ít tiền để lo cho gia đình, mua sữa cho con bị bệnh. Dù phải để phần quà trước nhà, người nhận lẫn người cho đều không trực tiếp gặp nhau, nhưng những món quà giản dị vẫn chan chứa ý nghĩa.

Chị Tú Anh xúc động : “ Được chị Thảo gọi ra nhận quà, tôi rất giật mình. Vợ chồng tôi làm nghề tự do, trong khi giãn cách không có việc làm, thu nhập không có mà đang nuôi con nhỏ, nên món quà thật sự có ý nghĩa với mái ấm gia đình tôi. Tôi cảm ơn chị nhiều lắm ! Mấy thời nay, nhà hết tiền, không mua sữa cho con, nó cứ khóc hoài … ”. Cắt lời chị Tú Anh, chị Thu Thảo nói : “ Có gì đâu chị ơi, tình làng nghĩa xóm mà. Mọi người nên trợ giúp nhau trong lúc khó khăn vất vả này. Chị cứ đem về dùng, khi nào hết cho tôi hay, có gì tôi sẽ giúp trong năng lực của mình ” .
Dịch bệnh khiến người ta phải giãn cách, nhưng lại có một mối dây vô hình dung đang kéo những người hàng xóm xích lại gần nhau hơn. Trước đây, với đặc trưng việc làm, chị Lê Thúy Hằng ( ngụ phường Mỹ Thới, TP. Long Xuyên ) thường đi làm sớm, về trễ, phần đông ít tiếp xúc với mọi người xung quanh. Nhưng từ khi giãn cách xã hội, chị nhận được tin nhắn “ Chị có treo bọc rau củ trên hàng rào, em lấy nấu canh ăn nhé ” của chị hàng xóm – vốn dĩ rất ít chuyện trò. Và từ đó, chị Hằng đã xây dựng nhóm Zalo liên kết với chị em trong xóm để trao đổi, tương hỗ nhau trong mùa dịch .
“ Mọi người rất tốt bụng. Ai có dư đồ xài là chụp hình gửi lên nhóm ; ai tìm mua thuốc hay thiếu gì đều lên nhóm “ la làng ” nhờ tương hỗ. Tối nào cũng nhóm họp Zalo rôm rả, động viên, nhắc nhở nhau giữ sức khỏe thể chất và tương hỗ rất tận tình, như chị em trong nhà vậy. Tụi chị đã hẹn, khi nào hết dịch sẽ gặp để nói lời cảm ơn lẫn nhau ” – chị Hằng san sẻ .