Em thích làm con gái! Vì sao ư?

Không biết có phải tại em còn quá trẻ, chưa va vấp nhiều nên thấy cuộc đời vẫn màu hồng không? Nhưng thật sự, 25 tuổi đời, hơn 20 năm hiểu chuyện, em cảm thấy là con gái thật tuyệt vời. 
Không biết có phải tại em còn quá trẻ, chưa va vấp nhiều nên thấy cuộc sống vẫn màu hồng không ? Nhưng thật sự, 25 tuổi đời, hơn 20 năm hiểu chuyện, em cảm thấy là con gái thật tuyệt vời .

Từ khi con nhỏ, em vẫn nhớ như in, so với anh trai ruột và hai anh con nhà bác ( trong đó có một anh bằng tuổi mình ) thì em vẫn luôn được ông bà và mọi người chiều nhất, vì em là “ công chúa ” của cả nhà. Đi đâu mọi người cũng mua quà về cho. Sau này lớn dần lên cũng vậy. Các anh nhiều khi cứ tỵ thì bị gạt đi bảo : ai lại tranh với con gái ? Hơn nữa đồ con gái rất dễ mua, ở đâu cũng bán vòng vèo, bím cặp, chứ con trai biết mua cái gì ?
Đi học, nghiễm nhiên khi nào con gái cũng được ưu tiên hơn. Con trai làm gì cũng phải nhường những bạn. Việc nặng trong lớp như khiêng bàn khiêng ghế là những bạn nam phải làm hết, con gái chẳng khi nào phải mó tay vào. Nhỡ bạn trai nào có lười biếng, ngay lập tức không chỉ có cả lớp mà ngay cả thầy cô cũng lên tiếng ngay .

Đến lúc đi làm cũng vậy, nhân viên nữ nên bao giờ chúng em cũng được ưu tiên hơn. Đi du lịch, đi chơi, những việc như bê đồ là các anh làm chúng em chỉ tong tẩy làm đẹp và mua sắm thôi. Đôi khi nhìn các anh mướt mát mồ hôi với đồ lớn đồ bé em cũng thấy thương thương, định xách giúp nhưng các anh nhất định không chịu. Là con trai là phải galant thế đấy, khổ ghê! 

Là con gái, em cũng thuận tiện bộc lộc xúc cảm của mình hơn. Em dễ cười, dễ khóc, nếu không quá mức thì chẳng ai chê trách em cả. Nhưng đàn ông cứ luôn phải nuốt nước mắt vào trong lòng, buồn mấy, khổ mấy cũng phải cố, cũng phải can đảm và mạnh mẽ. Một người bạn của em, buồn mà không hề khóc nên cắn môi đến bật máu. Lúc ấy nghĩ giá nó là con gái như mình thì tốt biết bao. Khóc ra được sẽ nhẹ lòng hơn rất nhiều .
Em thấy là con gái tuyệt vời nữa vì đến một ngày nào đó, em sẽ thành đàn bà … Sẽ được mang thai, được làm mẹ. Có câu người chửa cửa mả. Vẫn biết việc mang thai, sinh đẻ rất căng thẳng mệt mỏi, thậm chí còn nguy hại, nhưng em luôn cho rằng đó là một điều thật sự thiêng liêng và niềm hạnh phúc. Hàng ngày được nuôi dưỡng con bằng chính dòng máu của mình, cảm xúc đó mới thân thương, hòa quyện làm thế nào .

 

Đến khi con sinh ra, cũng luôn quấn quýt với mẹ. Em từng đọc bài báo nói rằng : trên khắp quốc tế này, với mọi thứ ngôn từ, thì từ mẹ là từ dễ nói nhất, chỉ cần mấp máy môi là nói được, đó là tiếng đơn thuần nhất cũng là tiếng thiêng liêng nhất. Đọc xong bài báo ấy, em càng cảm thấy là con gái thật tuyệt vời, cảm xúc sau này được con mình gọi một tiếng “ mẹ ” mới ngọt ngào làm thế nào .
Vẫn biết rằng có bao nhiêu khó khăn vất vả, khó khăn vất vả, nhưng em tin, với mỗi giới, thượng đế đều ban cho những thiên chức riêng, những niềm niềm hạnh phúc và tuyệt vời riêng. Có thể ở phương Đông, phụ nữ bị đối xử bất công hơn một chút ít, nhưng đời sống của mình vốn dĩ là do mình tự tạo dựng, xã hội cũng văn minh hơn rất nhiều rồi, phụ nữ trọn vẹn hoàn toàn có thể làm chủ đời sống của chính mình .