Tình yêu tuổi già – Tình yêu đáng được tôn vinh nhất

Chúng ta thường nói nhiều về sức khỏe, dinh dưỡng người cao tuổi hay việc tập luyện, chuyện chăn gối mà ít quan tâm đến tình yêu tuổi già của họ. Tình yêu của người già, cũng như sức khỏe, là nỗi khát khao, cũng hiếm hoi, cũng lụi tàn dần với thời gian. Chỉ khác là nó không bao giờ tắt…

tinh-yeu-nguoi-gia

Đừng ngỡ chỉ người trẻ mới biết yêu 

Đừng đóng khung người già trong những tình cảm bảo đảm an toàn. Họ cũng có quyền được sai lầm đáng tiếc, được phiêu lưu dù biết cuộc sống đã đi vào chặng cuối.

Đừng ngỡ chỉ người trẻ mới biết yêu, mới nồng nàn thổn thức nhớ thương. Tình yêu của người già là một khúc hát, không vang thành tiếng nhờ micro, không lấp lánh nhờ ánh đèn sân khấu, mà đồng vọng da diết, hoặc đớn đau xao xuyến mãi trong lòng. Lý do thật đơn giản mà cũng thật tàn bạo: Xong khúc hát ấy có thể là cái chết, rất gần, đến nỗi hiện hình thành nỗi ám ảnh.

Trong những cụ già vẫn hay xuống khu vui chơi giải trí công viên tập thể dục buổi sáng, ông T. là người thường xuống sân sớm nhất và về muộn nhất. Không phải vì ông tham tập, mà vì ông thích chuyện trò. Ông nói về cuộc sống, về thời trai trẻ đã qua. Đời người đàn ông, có một ngôi nhà là chuyện ” danh dự “, có một người vợ và những đứa con là chuyện ” sống còn “. Ông đã đủ cả ” danh dự ” lẫn ” sống còn “. Ngôi nhà ông xây khi bước sang tuổi 50, như ông từng mơ về nó trong suốt mười mấy năm trước đó, to rộng, đẹp tươi, trên mái có những chóp nhọn cao lợp ngói đỏ và một gian phòng rộng, đủ nghiêm cẩn để thờ cúng ông bà cha mẹ tổ tiên. Nhưng rồi bà mất, những đứa con mỗi đứa một nhà ở nhà ở, ông trở nên lạc lõng trong chính giấc mơ của mình. Thì ra, ngôi nhà chỉ sống khi bà ấy còn. Ông cho thuê rẻ, về ở với con trai lớn. Trong những câu truyện của ông, bà với ngôi nhà đều xinh xắn và xa cách. Ông vẫn còn yêu bà. Chính cho nên vì thế ông làm người nghe stress, chán ngấy khi cứ kể đi kể lại mãi những câu truyện về bà và ngôi nhà của ông. Đôi người bảo ông lẩm cẩm. Đôi người khác độc miệng bảo bà chẳng được như ông kể, bà xấu và con nhà làm nghề bán hàng chợ chứ chả phải tiểu thư Gianh Giá gì. Còn ngôi nhà ư ? Vừa xấu vừa dị hợm, ở cũng dở mà bán cũng chẳng xong … Đến những đứa con cũng có khi bật ra lời gắt gỏng : ba đừng kể nữa, kể tới kể lui hoài nhức đầu. Thì ra, một tình yêu quá thủy chung cũng hoàn toàn có thể làm tình làm tội người ta, chứ không hẳn đã là niềm hạnh phúc. Bà ở cõi vĩnh hằng nếu nghe ông kể chắc sẽ mỉm cười toại nguyện, vì ông không bồ bịch mèo mỡ gì với ai nữa, vì ông một lòng hằng nhớ không nguôi. Ông ôm mãi một tình yêu đã quá vãng, một tình nhân đã qua đời. Người ta khen ông nhớ giỏi, nhớ dai, yêu thương vợ lâu bền, nhưng người ta ngại phải nghe, rồi chán hẳn ra mặt. Một bữa, giữa chừng câu truyện mới mở màn của ông, một ông bạn đã bảo : thôi, đừng kể nữa, giờ đây có gì vui để mà sống thì mới đáng kểchứ … Ông ấy, cái ông ” có gì vui để sống ” ấy, lại là một kiểu khác hẳn. Ông đã ly hôn vợ, cũng chẳng sống với con. Tiền bán nửa căn nhà và tiền chia chác sau cuộc ly hôn, ông gửi ngân hàng nhà nước để sống. Nhà thì ông thuê căn hộ chung cư cao cấp căn hộ chung cư cao cấp, đến khi chết cũng là phủi tay mà đi khỏi vướng víu. Con cái đến thăm thì tốt, không thì thôi. Dân tình tập thể dục ở khu vui chơi giải trí công viên này đã tận mắt chứng kiến cảnh bà bồ cũ của ông đánh ghen với bà bồ mới. Hỏi chuyện, ông bảo ” Y. đã là tình yêu của đời tôi cho tới khi nàng không còn là vậy nữa “. Từ đó đến nay ông đã có thêm bà này bà nọ, cũng là trong nhóm tập thể dục, cũng là ” có gì vui để sống “. Người đậu lại với ông đến giờ là một trường hợp riêng biệt : bà cũng sống một mình, chồng chết sớm, con đã ở riêng. Hai người là ” bạn “, nhưng nhà ai nấy ở, đôi lúc mới sang nhà nhau. Không ràng buộc vợ chồng, nhưng nhìn cách họ đi cùng nhau, nâng đỡ, tình tứ vui tươi, thấy họ đã cùng tìm được một điều gì đó ở nhau, điều mà những cuộc hôn nhân gia đình lâu bền có khi không hề mang tới được.

Người già yêu cũng khác người trẻ. Người ta dễ bỏ qua những chuyện lặt vặt như đưa đón, trễ giờ, không cùng nhau thích một món ăn hay một môn thể dục. Họ đã đến chỗ biết cái gì là chính, cái gì là phụ trong quãng sống ngắn ngủi còn lại. Nên thay vì cáu kỉnh, làm khổ nhau, cằn nhằn về những điều vặt vãnh như một số cặp vợ chồng già thường gặp, những người già khi yêu thường rộng lòng hơn, sống tích cực hơn.

Họ có khuynh hướng muốn bù đắp cho người thương, muốn sửa những lỗi mà mình đã phạm trong đời ở một thời xa lắc nào đó. Oái oăm thay đây cũng là nỗi lo của con cháu. Khi trẻ, yêu đương, cung phụng đón đưa thì gọi là ga-lăng. Khi già mà như vậy lại mắng là già mà chưa hết dại ! Có lẽ, con cháu quá lo ngại. Thời hạn cuối của cuộc sống đã gần, bất kể khi nào dấu chấm hết cũng sẵn sàng chuẩn bị đặt xuống, đến lúc đó mà câu văn ái tình còn dang dở, thì biết tính làm thế nào ? Bản chất của tình yêu vốn là một, nhưng ở mỗi độ đời, người ta yêu một cách khác. Một số khảo sát khoa học chuyên ngành lão khoa chứng tỏ tình yêu và xúc cảm giới tính dù ở tuổi gần đất xa trời vẫn khiến con người có động lực sống can đảm và mạnh mẽ. Câu chuyện tình dục nhiều khi không phải là điều quan trọng nhất nữa. Khả năng tự chăm nom bản thân, ý thức về quan hệ xã hội, mối quan hệ tiếp xúc đồng cảm … mới là những yếu tố tích cực mà tình yêu hoàn toàn có thể mang lại. Đừng đóng khung người già trong những tình cảm bảo đảm an toàn. Họ cũng có quyền được sai lầm đáng tiếc, được phiêu lưu dù biết cuộc sống đã đi vào chặng cuối. Nếu biết rằng rồi ai cũng sẽ phải chân chậm, mắt mờ, bàn tay nhăn nheo tìm nắm lấy một bàn tay để cùng đi qua đoạn kết đường đời, hẳn chẳng ai nỡ xóa đi trong những trái tim già nua ấy bóng hình diễm lệ và vĩnh hằng của tình yêu.

Tình yêu tuổi già – Tình yêu đáng được tôn vinh nhất

Thời gian hoàn toàn có thể làm đổi khác nhiều thứ nhưng có một thứ không khi nào biến hóa, đó chính là tình yêu mà họ dành cho nhau. Tình yêu tuổi già không còn lãng mạn hay nhiệt huyết như thời còn trẻ tuổi mà thay vào đó là tình thương, sự đồng cảm và sự cảm thông. Không gì niềm hạnh phúc hơn khi mà hoàn toàn có thể đi với nhau đến cuối con đường. Giữa đời sống văn minh quay quồng đông đúc, trên con đường sinh động xe cộ, ai cũng phải lặng người khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng một ông lão tóc bạc đang nỗ lực cõng vợ qua đường. Có lẽ vì thương vợ stress, đến lúc cần băng qua đường cụ ông đã nỗ lực dùng chút sức mọn để cõng bà đi. Có một người yêu thương, san sẻ mọi vui buồn của đời sống đã là một điều niềm hạnh phúc, nhưng mọi chuyện sẽ còn tuyệt vời và niềm hạnh phúc hơn rất nhiều khi tìm được một người để nắm tay đi đến trọn đời. Vì vậy mà những câu truyện tình lâu năm của những đôi bạn trẻ ở tuổi “ xế chiều ” và những cử chỉ đầy yêu thương, những lời tâm sự tuổi già yêu thương mà họ trao cho nhau luôn khiến cho người ta cảm thấy ấm cúng và ngập tràn tình yêu chân thành. Có lẽ do đó mà người ta luôn nói : Tình yêu tuổi già là thứ tình yêu đáng trân trọng nhất, vì trải qua bao sóng gió họ vẫn sánh bước bên nhau, người già nhưng tình vẫn còn trẻ mãi.

Người già không phải trái tim đã khô cằn

Trong thực tiễn không phải khi nào người ta cũng đạt được điều đó và người già không hẳn là trái tim đã khô cằn. Chính những lúc tuổi xế chiều họ lại càng cần có được sự chăm sóc và cũng cần được yêu thương, chăm nom, vì con cháu cũng có mái ấm gia đình riêng rồi việc làm, không hề khi nào cũng ở bên cha mẹ mà yêu thương chăm nom. Đó là nguyên do mà dù đã ở tuổi xế chiều, sắp khuất núi đến nơi nhưng nhiều cụ vẫn phát sinh tình cảm với người khác giới.

Chúng ta thường nói nhiều về sức khỏe, dinh dưỡng người cao tuổi hay việc tập luyện, chuyện chăn gối mà ít quan tâm đến tình yêu tuổi già của họ. Có lẽ do truyền thống văn hóa người Á Đông nên ngay từ trong suy nghĩ, mỗi người đều cho rằng người lớn tuổi sống với nhau vì tình nghĩa chứ mấy ai sống với nhau vì tình yêu. Với những người cao tuổi đã ly hôn, ly thân hay người bạn đời mất sớm thì khi họ có “người yêu mới” cũng không dễ dàng để con cháu chấp nhận và ủng hộ. Dù vậy, đã có khá nhiều người con, cháu có tư tưởng mới, biết quan tâm đến tình cảm của các bậc sinh thành. Họ khuyến khích cha mẹ, ông bà mình quan tâm, thể hiện tình yêu thương với nhau, chỉ cần thấy họ sống vui vẻ, lạc quan và sống thọ. Có những người con còn dày công tìm hiểu sở thích, tâm sự tuổi già, thói quen hay những dịch vụ chăm sóc người cao tuổi để tạo ra những “cuộc hẹn” bất ngờ, dành riêng cho cha và mẹ, giúp họ không còn cảm thấy cô đơn, buồn tủi, lẻ bóng trên đường đời.

Tình yêu tuổi già, thứ tình yêu chung thủy nhất

Tôi cho rằng, tình yêu đâu cần phải nói ra bằng lời, đâu cần phải khoa trương ? Tình yêu không có tuổi và cách biểu lộ chúng cũng muôn hình vạn trạng. Tuổi trẻ hoàn toàn có thể tổ chức triển khai hẳn một “ sự kiện ” khi cầu hôn bạn gái thì người lớn tuổi chỉ cần một “ lá thư ” dán trên cửa tủ lạnh dài hai dòng là hoàn toàn có thể gửi gắm những yêu thương cho người một nửa yêu thương của mình, vậy thì tại sao tất cả chúng ta lại không trân trọng những mối tình đơn sơ mà giàu tình cảm như vậy. Tình yêu là thứ tuyệt vời nhất mà tạo hóa đã ban cho con người, chính những rung cảm từ sâu thẳm trái tim khiến cho con người ta tiến lại gần nhau hơn, khiến con người ta muốn san sẻ với nhau nhiều hơn. Chính thế cho nên mà tất cả chúng ta nên trân trọng nó, dù là ở bất kỳ độ tuổi nào .