Cuộc siêu lạm phát tại Đức năm 1923: 1 $ ăn 4200m Mark- mầm mống của sự phát triển phong trào bài do thái tại Đức?

Như một hậu quả đau đớn và nhục nhã với Đại đế quốc mạnh nhất châu Âu hồi thế chiến I, bước ra khỏi cuộc chiến tranh quốc tế với tư thế của kẻ bại trận, nước Đức đã phải gánh chịu những hậu quả vô cùng nặng nề .Khủng hoảng chính trị, quốc gia bị chiếm đóng, mất sạch số thuộc địa rất ít, phải bổi thường chiến phí và một sự tai hại cũng như hệ quả tất yếu đó là 1 cuộc LẠM PHÁT PHI MÃ với mức độ lạm phát 4 số lượng đã đẩy Đế chế vào sự túng quẫn và nhục nhã khốn cùng :Nước Đức rơi vào lạm phát trầm trọng nhất vào hồi tháng 10/1923 khi tỷ suất lạm phát lê tới 29.500 %. Tại thời gian 12/1923, người ta phải bỏ ra 4.200 tỷ mark ( papiermark ) để đổi lấy 1 USD thay vì 1 usd đổi 4,2 mark như thời gian 1913 .

Trong những năm 1920, người Đức đã phải dùng đến củi và than để thay để cho đồng mark đã bị mất giá thảm hại do lạm phát. Lúc đó, dùng tiền để đốt thậm chí còn rẻ hơn so với củi và than.

Ban đầu, người ta cho rằng nguyên do của cuộc siêu lạm phát này là việc chính phủ nước nhà Đức in quá nhiều tiền để tiêu tốn cho cuộc chiến tranh. Nhưng nguyên do thực sự đã được hé lộ vài năm sau. Đó là cơ quan chính phủ Đức quyết định hành động vay mượn để chi trả cuộc chiến tranh. Năm 1919, giá thành gần như đã tăng gấp đôi và nước Đức thất trận. Khoản tiền bồi thường sau cuộc chiến tranh được pháp luật trong Hiệp ước Versailles buộc Đức phải trả bằng vàng hay ngoại tệ tương ứng thay vì đồng mark. Để mua số ngoại tệ này, chính phủ nước nhà Đức đã phải sử dụng đồng papiermark được bảo vệ bằng nợ chính phủ nước nhà và thế cho nên đã làm tăng vận tốc phá giá đồng xu tiền. Ngoài ra đây cũng là 1 thủ đoạn ” trốn thuế ” của cơ quan chính phủ Đức với quân Hiệp ước. Tình trạng càng trở nên tồi tệ hơn khi Đức không hề trả được những khoản nợ và quân đội Pháp và Bỉ đã chiếm thung lũng Ruhr vào tháng 1/1923 để đòi Đức phải trả bằng hiện vật. Sự việc này đã nhanh gọn đẩy nền kinh tế tài chính Đức rơi vào lạm phát phi mã .Bên cạnh đó, người do thái, những ông trùm tài phiệt kinh tế tài chính đã tận dụng thực trạng này để làm giàu một cách nhanh gọn và chiếm lấy gia tài của toàn nước Đức vào tay mình. Cơ chế như sau : Khi lạm phát đẩy Ngân sách chi tiêu sản phẩm & hàng hóa lên quá cao, đồng Mark mất giá, những khoản tích góp cả đời của những mái ấm gia đình Đức bỗng chốc trở lên không có ý nghĩa, đến lúc đó, những gia tài còn lại của họ chỉ còn là hiện kim, hiện vật. Đồ cổ trang sức đẹp có giá rẻ như bèo vì phải bán tống bán tháo để đổi lấy thực phẩm và đồ hoạt động và sinh hoạt. Khi đó chỉ cần có vài đồng Dollar thôi là bạn hoàn toàn có thể mua cả 1 gia tài. Và tất yếu, những gia tài đó đã chảy hết vào túi những nhà Ngân Hàng Do Thái. Đó cũng chính là nguyên do người Đức đồng lòng bầu cho Hitler khi ông công bố tàn phá do thái để giành lại ” quyền lực tối cao ” cho người Đức .Để thoát khỏi thực trạng này, chính phủ nước nhà Đức đã lập một ngân hàng nhà nước TW đặc biệt quan trọng và phát hành loại tiền tệ mới, rentenmark với tỷ giá 4,2 rentenmark / USD và giảm bớt 12 số 0 trên tờ tiền papiermark. Đồng rentenmark đã giúp bình ổn kinh tế tài chính Đức một cách khá hiệu suất cao. Những nền kinh tế tài chính không hề lấy lại vị thế cũ của nó ngay đó mà phải chờ đến khi người lãnh tụ của Đảng Công nhân Quốc gia Xã hội chủ nghĩa Open. Đó là Adolf Hitler .