Ngọn Sóng Tình Yêu – Đọc Truyện Full – Chương 370 – NhayHo.Com

Hố Truyện : Ngọn Sóng Tình Yêu
Tác giả : Bạch Nhược Hy
Thể loại : Ngôn tình, Đô Thị

Chương 370: Hãy Cho Tôi Một Con Đường Sống

Hách Nguyệt hơi sững người, sắc mặt có chút ngưng trọng .
Lam Tuyết nhìn anh, nhưng anh lại im re không nói một lời, chậm rãi đứng dậy quay đi vào phòng .
“ Anh muốn làm gì ? ” Lam Tuyết lo ngại đứng dậy nhìn theo hướng đi của Hách Nguyệt .
Hách Nguyệt đi tới cửa phòng, phát hiện cửa phòng có khe hở, nhìn qua khe hở phát hiện hai đứa trẻ đang ngồi trên sàn, hai đứa bắt chéo chân, chống má, chống khuỷu tay trên sàn, cúi người đương đầu với khe cửa khẽ thủ thỉ với nhau .
Nhìn hai đứa trẻ đáng yêu và dễ thương, anh bất giác lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nhẹ nhàng mở cửa ra, khuỵu một gối xuống cúi người lại gần hai cô bé .
Hai chị em vì quá mải mê mà không phát hiện Hách Nguyệt đã ngồi xổm xuống bên cạnh, vẫn liên tục bàn luận .
“ Cô giáo nói làm sai thì phải xin lỗi, nếu xin lỗi thì tất cả chúng ta hoàn toàn có thể tha thứ cho chú ấy. ”
“ Nhưng chú ấy không xin lỗi chị, chị cũng cảm thấy buồn lắm em gái, chị muốn tha thứ cho chú ấy. ”
“ Em cũng rất không dễ chịu, mẹ có vẻ như rất ghét chú ấy, nhìn thấy chú ấy liền tức giận, vì vậy, chú ấy chắc hẳn là người xấu. ”
“ Người xấu sao ? ”
“ Chắc là người xấu. ”
“ Đó không biết có phải là ba của tất cả chúng ta không ? ”
“ Chắc là không phải. ”
Lạc Lạc gật đầu .
Hách Nguyệt không khỏi buồn cười, nhẹ giọng lẩm bẩm : “ Đúng là ba, không sai. ”
Lời nói bất ngờ đột ngột khiến hai chị em giật mình, hai chị em giật mình lùi ra xa, chống tay xuống sàn và hoảng sợ nhìn anh .
Khóe mắt mở to rất đáng yêu, hàng lông mi dài chớp chớp, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, sợ hãi đên mức không dám nói câu nào .
Hách Nguyệt hạ giọng, giọng điệu rất nhẹ, “ Ba xin lỗi, cho ba xin lỗi, ba xin lỗi hai chị em, là ba sai rồi, ba không nên làm đau ngón tay của con, nếu không ba sẽ cho con cắn lại nhé. ” Vừa nói anh vừa đưa ngón tay ra .
Tuy nhiên, anh lại không hề nhận đâu là chị, đâu là em, thế cho nên anh ta nhìn trái, nhìn phải rồi nói, “ Cả hai cùng cắn đi, cắn cho đến khi nào những con chịu tha thứ cho ba, có được không ? ”
Lạc Lạc nhìn Hoan Hoan và hỏi : “ Chị ơi, chị có muốn cắn không ? ”
Vì chú đã nói xin lỗi, nên con tha thứ cho chú. Hoan Hoan cười nói, nụ cười của cô bé rất ngây thơ và trong sáng .
Lạc Lạc lập tức làm theo : “ Con cũng tha thứ cho chú. ”
Khoảnh khắc đó, Hách Nguyệt bị cảm động trước sự ngây thơ của hai đứa trẻ, nhìn nụ cười của chúng, anh như cảm thấy cả quốc tế này trở nên vô cùng tốt đẹp .
Anh không làm gì cả, chỉ nhìn hai đứa trẻ tươi cười như thế này, trong lòng lập tức tràn ngập cảm xúc niềm hạnh phúc. Lần tiên phong anh cảm nhận được cảm xúc được làm cha vô cùng tuyệt vời, xúc cảm không thể nào tả được .

“Hoan Hoan, Lạc Lạc, hãy về nhà với ba đi.” Hách Nguyệt đưa tay ra.

Hoan Hoan : “ Đây là nhà của chúng con. ”
Lạc Lạc : “ Đúng vậy, đây là nhà của chúng con. ”
Hách Nguyệt tâm lý một chút ít rồi nói : “ Ba sẽ dẫn con đi chơi game show. ”
“ Được ạ. ” Hai chị em đồng thanh, lập tức đứng dậy khoác tay Hách Nguyệt .
Trong quốc tế của trẻ con không có sự thù hận, những chuyện không vui đều lập tức bị quên hết, thậm chí còn trong lòng không có chút nào phòng bị .
Hách Nguyệt hai tay trái phải kéo Hoan Hoan, Lạc Lạc đứng lên .
Lam Tuyết lo ngại chạy tới, khi Hách Nguyệt xoay người lại, cô nhanh gọn ôm lấy hai đứa trẻ, ôm chặt vào lòng, tức giận mắng Hách Nguyệt : “ Anh muốn làm gì ? Tôi đã nói rằng tôi sẽ không giao bọn trẻ cho anh. ”
Ánh mắt Hách Nguyệt chậm rãi nhìn xuống, phát hiện hai đứa nhỏ một lần nữa bị dọa cho sợ hãi .
Anh kìm nén lại, hạ giọng, nhẹ nhàng nói : “ Đừng phản kháng vô ích, tôi đã nói rồi, cô không thể nào đấu lại được tôi. ”
“ Ra ngoài, tôi sẽ gọi công an nếu bạn không đi ra ngoài. ”
Hách Nguyệt mỉm cười, nhướng mày hỏi : “ Cô cho rằng công an dám can thiệp vào chuyện của tôi sao ? ”
“ Đê tiện. ”
Hách Nguyệt hít sâu một hơi, cảm thấy nếu cứ liên tục như vậy sẽ không khi nào có hiệu quả .
Anh ta quay người, bước ra cửa và mở cửa ra .
Lam Tuyết lo ngại bế hai đứa trẻ, hoảng sợ lo ngại mà chú ý quan tâm đến nhất cử nhất động của anh .
Hách Nguyệt Open nói với hai vệ sĩ ở cửa : “ Đưa hai đứa nhỏ đi. ”
Lời vừa nói ra, Lan Tuyết liền hoảng sợ body toàn thân đều luống cuống, hấp tấp vội vàng bế đứa nhỏ lên, tay phải, tay trái mỗi bên một đứa, nhanh gọn xoay người chạy nhanh về phía phòng .
Vệ sĩ xông tới, chặn ngay trước mặt Lan Tuyết mấy bước, ngăn cô bước vào phòng, không nói một lời trực tiếp đoạt lấy hai đứa trẻ .
“ Đừng … buông con tôi ra, buông ra … ” Cô sợ đến mức nước mắt chảy ra, bật khóc nức nở .
Hai tên vệ sĩ can đảm và mạnh mẽ hành vi một cách vừa mau vừa chuẩn xác, nhanh gọn giật lấy đứa trẻ, trực tiếp bước ra cửa .
“ Mẹ ơi … ”
“ Mẹ, mẹ … ”
Hai đứa nhỏ sợ tới mức khóc thét, giãy dụa vươn tay về phía Lan Tuyết, nước mắt tuôn rơi, hoảng loạn sơ hãi, nước mắt như mưa .

- NhayHo.Com- NhayHo.Com- NhayHo.Com- NhayHo.Com- NhayHo.Com- NhayHo.Com - NhayHo.Com- NhayHo.Com

Lan Tuyết hai tay đan vào nhau, mạnh mẽ xoa xoa lòng bàn tay, từng chút một quỳ xuống, khản cổ khóc: “Tôi biết tôi sai rồi, tôi không nên sinh con của anh, tôi thật sự biết sai rồi, tôi van xin anh, xin hãy trả lại con cho tôi, tôi sẽ đưa bọn trẻ đi xa hết mức có thể, suốt đời này tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa, cầu xin hãy trả lại con cho tôi.”

Cô quỳ xuống trên mặt đất, mất đi con của mình, cô không còn vững vàng được nữa, không còn sự tự tôn, không còn dũng khí tự tin, lại càng không cần tôn nghiêm, mếu máo van xin : “ Tôi xin anh, hãy buông tha cho con của tôi, tha cho tôi một con đường sống, … hu .. hu … tôi mất con, thật sự sẽ không thể nào sống nổi, anh và cô Triệu cũng sẽ có con riêng mình, cầu xin anh hãy cho tôi một con đường sống. ” ( đau lòng quá đi )
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé !
Đọc truyện hay trực tuyến, full update nhanh nhất trên nhayho.com