74 bài thơ về mùa Xuân rộn ràng, giàu cảm xúc

Thơ về mùa Xuân không chỉ là lời chào dành cho một trong những khoảng thời gian đẹp nhất năm mà còn xua đi sự lạnh giá của mùa Đông.  Mai đào khoe sắc thắm, chồi non nảy lộc, nắng ấm dịu dàng, lòng người rộn rã… cảnh sắc hữu tình, nên thơ và cảm xúc đặc biệt đã giúp các thi sĩ viết nên những vần thơ hay về mùa Xuân.

Thơ về mùa xuân 0

1. Top những bài thơ tình mùa xuân lãng mạn

Mùa xuân được xem là mùa đẹp nhất trong năm, vạn vật sinh sôi nảy nở, muôn hoa khoe sắc. Tuy nhiên, đây cũng được xem là mùa của tình yêu đôi lứa.

Có điều gì hạnh phúc khi nắm tay người mình yêu đi dưới gió xuân nhè nhẹ, mưa xuân bay bay và chìm đắm vào khung cảnh đầy sức sống nhưng vẫn ấm áp, lãng mạn. Khung cảnh này cũng chính là chất liệu, chất xúc tác giúp các nhà thơ sáng tác nên những bài thơ tình mùa xuân lãng mạn.

Thơ về mùa xuân 1

  1. Em là con gái trong khung cửi
    Dệt lụa quanh năm với mẹ già
    Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
    Mẹ già chưa bán chợ làng xa.

    Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
    Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
    Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ
    Mẹ bảo: “Thôn Ðoài hát tối nay”.

    Lòng thấy giăng tơ một mối tình
    Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
    Hình như hai má em bừng đỏ
    Có lẽ là em nghĩ đến anh.

    Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
    Em ngửa bàn tay trước mái hiên
    Mưa thấm bàn tay từng chấm lạnh
    Thế nào anh ấy chả sang xem!

    Em xin phép mẹ, vội vàng đi
    Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe
    Mưa bụi nên em không ướt áo
    Thôn Ðoài cách có một thôi đê.

    Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêm
    Em mải tìm anh chả thiết xem
    Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
    Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em.

    Chờ mãi anh sang anh chả sang
    Thế mà hôm nọ hát bên làng
    Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
    Ðể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!

    Mình em lầm lụi trên đường về
    Có ngắn gì đâu một dải đê!
    Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
    Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya.

    Em giận hờn anh cho đến sáng
    Hôm sau mẹ hỏi hát trò gì
    “- Thưa u họ hát…” rồi em thấy
    Nước mắt tràn ra, em ngoảnh đi.

    Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
    Hoa xoan đã nát dưới chân giày
    Hội chèo làng Ðặng về ngang ngõ
    Mẹ bảo: “Mùa xuân đã cạn ngày”.

    Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
    Bao giờ em mới gặp anh đây?
    Bao giờ chèo Ðặng đi ngang ngõ
    Ðể mẹ em rằng hát tối nay?
    (Mưa Xuân – Nguyễn Bính)
     

  2. Ai biết em tôi ở chốn nào?
    Má tròn đương nụ, trán vừa cao.
    Tiếng mùa về gọi lòng em dậy,
    Lơ đãng lòng tôi chẳng kịp rào.

    Ai biết người yêu nhỏ của tôi,
    Người yêu nho nhỏ trốn đâu rồi?
    Nhắn giùm với nhé, em tôi đó,
    Tròn trĩnh xinh như một quả đồi.

    Ngực trắng giòn như một trái rừng
    Mắt thì bằng rượu, tóc bằng hương.
    Miệng cười bừng nở hàm răng lựu,
    Sáng cả trời xanh mấy dặm trường.

    Anh khắp rừng cao xuống lũng sâu
    Tìm em, đi hái lộc xanh đầu.
    Trồng đâu chân đẹp tròn như cột?
    Em đẹp son ngời như cổ lâu.

    Nghe nhịp đời lên em bỏ anh,
    Đua nhau xuân nở rộn trăm cành.
    Ý mùa cũng rộn trong thân mới,
    Tóc rủ bờ tơ sợi liễu mành.

    Khách qua đường ơi! Em tôi đây.
    Chân em: cỏ mượt, mắt: hồ đầy.
    Lòng em hoá cảnh chờ anh gặp
    – Man mác hồn xuân ngọn gió hây.
    (Hồn Xuân – Huy Cận)
     

  3. Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
    Tôi đều nhận thấy trên môi em
    Làn môi mong mỏng tươi như máu
    Đã khiến môi tôi mấp máy thèm.

    Từ lúc tóc em bỏ trái đào
    Tới chừng cặp má đỏ au au
    Tôi đều nhận thấy trong con mắt
    Một vẻ thơ ngây và ước ao.

    Lớn lên, em đã biết làm duyên
    Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
    Nghe nói ba em chưa chịu nhận
    Cau trầu của khách láng giềng bên
    (Gái quê – Hàn Mặc Tử)
     

  4. Anh thấy Xuân đã về bên em
    Khi sáng sớm nụ cười rạng rỡ
    Em nhẹ nhàng xách làn đi chợ
    Và mang về hương sắc mùa xuân.

    Anh thấy xuân đã về bên em
    Sau phút giao thừa sang năm mới
    Màn pháo sáng mở ra ngày hội
    Ta nhớ về “mùa xuân đầu tiên”.

    Anh thấy xuân đã về bên em
    Khi ngày Tết gia đình đoàn tụ
    Xung quanh ta quây quần con cháu
    Em như người ở giữa vườn hoa.

    Mùa xuân đến đem niềm vui mới
    Để cho em quên tuổi của mình
    Ta bước tiếp trên đường đi tới
    Khi xuân về bên em bên anh!
    (Anh thấy xuân đã về bên em – Phan Hoàng)
     

  5. Mưa xuân ướt đẫm làn mi
    Tay không em biết lấy gì để che
    Nón anh quên chẳng mang về
    Trong tay chỉ có bài thơ mới làm.

    Đem che mưa gió cho em
    Thơ anh dẫu có ướt đầm chẳng sao
    Hạt mưa thấm ướt má đào
    Tình em liệu có ngấm vào hồn thơ.

    Mong em, em chớ hững hờ
    Để lòng anh thẹn để thơ anh buồn!
    (Mưa Xuân 2 – Ngô Hạnh)

Thơ về mùa xuân 2

  1. Mùa xuân về cho em
    Đầy những lời thương mến
    Đêm sao trời ước hẹn
    Giọt sương hồng gần bên.

    Mùa xuân rất êm đềm
    Mang ơn đời ân sủng
    Đợi chờ tình yêu đến
    Thắp vàng lòng bao dung.

    Mùa xuân vẫn ngại ngùng
    Vuốt ve ngàn tia nắng
    Lá non còn hữu dụng
    Vẽ chân trời dung dăng.

    Mùa xuân xuống đồng bằng
    Chở muôn ngàn nhung nhớ
    Tiếng đàn ai tĩnh lặng
    Đoá mai vàng nên thơ…
    (Mùa Xuân về cho em – Trần Minh Hiền)
     

  2. Ta hẹn ước mùa xuân hồng chan chứa
    Búp trên cành ươm nhựa sống nụ hoa
    Cho bờ môi tô thắm thật hiền hòa
    Trong nắng mới hoan ca đàn chim én.

    Mơ thỏa nguyện cung đàn như đã hẹn
    Chờ xuân sang mang đến trọn ân tình
    Gió xuân nồng gọi nắng toả bình minh
    Cho mắt đẹp môi xinh cùng kết nụ.

    Đông dạm ngõ xuân về mai đào nhú
    Nụ khoe màu nhắn nhủ lời thân thương
    Tới người xa xôi khắp mọi nẻo đường
    Thì xuân đẹp má hường người con gái.

    Trao niềm ước để tình xuân đẹp mãi
    Cánh hoa đào kết dải nhớ tròn câu
    Để nhành mai đứng đợi ở bên cầu
    Thêu bức họa khắc sâu tình đôi lứa.
    (Tình xuân – Chất Nguyễn)
     

  3. Em xin hứa cùng xây kỷ niệm
    Ta vẹn nguyên ước nguyện cùng nhau
    Xuân về xoá hết u sầu
    Kề vai anh nhé bên nhau suốt đời.

    Nâng chén rượu gửi lời hoan hỷ
    Mình cùng trăng tri kỷ vào thơ
    Bao nhiêu hẹn ước như mơ
    Gửi làn môi ấm thẫn thờ tim anh.

    Em vẫn nhớ khung trời hoa mộng
    Lối yêu xưa vào động thiên thai
    Và anh hái tặng nhành mai
    Xuân em e ấp khẽ cài tóc mây.

    Thanh minh tiết một ngày du ngoạn
    Khói hương trầm em soạn nén hương
    Cầu mong mình sẽ yêu thương
    Tình gieo ruộng mật vô thường ái ân.

    Dấu yêu hỡi mùa xuân khẽ gọi
    Chén rượu nồng em đợi vòng tay
    Tim yêu chan chứa bao ngày
    Tình xuân ấp ủ cùng say bốn mùa.
    (Tình xuân – Hoàng Anh)
     

  4. Xuân về qua ngõ nhà ta
    Để quất sai trái để nhà đoàn viên
    Xuân về ru mộng thần tiên
    Để mai đào nở đông liền mau qua.

    Gió xuân se lạnh làn da
    Em mặc áo mới thật là xinh tươi
    Nắng xuân ấm áp tiếng cười
    Của bầy em nhỏ vui chơi trong chiều.

    Xuân mới mang đến bao điều
    Công danh sự nghiệp đạt nhiều ước mơ
    Xuân về dệt mộng tình thơ
    Lứa đôi hạnh phúc duyên tơ thắm nồng.

    Xuân về vạn vật ước mong
    Già trẻ trai gái trong lòng sướng vui
    Cỏ cây hoa lá xinh tươi
    Đàn chim ríu rít trong trời mùa xuân.
    (Xuân về – Hoàng Trọng Lợi)
     

  5. Anh sẽ về, bên người yêu dấu!
    Để xuân này, có bậu có ta
    Đón xuân vạn vật, muôn hoa
    Tưng bừng đua nở, chim ca hót mừng.

    Vui đón xuân, em đừng buồn nhé
    Anh sẽ về, thưa mẹ với cha
    Chọn ngày, tháng tốt anh qua
    Trầu, cau, rượu, quả, xe hoa …rước nàng.

    Vui xuân mới, chứa chan hạnh phúc
    Đón xuân về, cảm xúc trào dâng
    Đào, mai khoe sắc đón xuân
    Hương hoa toả ngát thơm lừng khắp nơi.

    Vào mùa xuân, đất trời rạng rỡ
    Tình chúng mình muôn thuở vẫn xuân
    Tình ta tươi đẹp nhất…. trần
    Chồi non nảy lộc xuân…..ngần biếc xanh.
    (Anh sẽ về – My Nhung)

2. Một số câu thơ ngắn về mùa xuân lắng đọng, ý nghĩa

Đông lạnh giá đi qua đi, nhường chỗ cho mùa xuân ấm áp, đất trời hiền hòa khiến lòng người đầy háo hức, chờ mong. Đứng trước khung cảnh ngày xuân, tâm hồn con người ta bừng lên sức sống mãnh liệt muốn yêu và được yêu. Những câu thơ về mùa xuân ngắn dưới đây sẽ khắc họa lên một bức tranh ngày xuân thật trọn vẹn.

Thơ về mùa xuân 3

  1. Mùa đông vừa đi qua
    Cây trong vườn trút lá
    Chợt mùa xuân hiện ra
    Bật chồi non mượt mà.

    Bầu trời xanh trong vắt
    Thánh thót tiếng chim ca
    Ông mặt trời ló ra
    Gửi nắng mai làm quà.

    Bé mở tung cửa sổ
    Đón mùa xuân vào nhà!
    (Mùa xuân trong vườn)
     

  2. Anh đến mang về những gót xuân
    Lòng em chim hót tiếng trong ngần
    Xin đừng làm vỡ mùa xuân ấy
    Chút nhíu mày thôi đủ chạnh lòng.
    (Anh đến –  Lê Thị Kim)
     
  3. Mùa xuân đã đến
    Trăm hoa đua nở
    Ở trong góc vườn,
    Ở ngoài chợ tết,
    Ở khắp muôn nơi.
    (Xuân muôn nơi)
     
  4. Tiếng thở thời gian
    Ngàn chim vui hót
    Thánh thót tiếng đàn
    Ngân vang trong gió.

    Cành lá xanh non
    Như bàn tay nhỏ
    Gọi gió xuân về
    Nắng xuân tràn trề.

    Lòng người sảng khoái
    Tinh thần thoải mái
    Làm việc hăng say
    Như mùa xuân này.
    (Xuân đã về)
     

  5. Xuân về rực thắm cánh đào,
    Đung đưa trong nắng đón chào tết sang.
    Hoạ mi vui hót rộn ràng,
    Hương hoa toả ngát mênh mang đất trời.
    Lao xao tiếng gió chơi vơi,
    Nắng xuân tỏa nhẹ, đất trời reo ca.
    Dịu dàng trìu mến thiết tha,
    Anh trao em cả chan hòa niềm yêu.
    Xuân sang nói hộ bao điều,
    Khát khao nồng cháy những chiều giá đông.
    Thẹn thùng đôi má ửng hồng,
    Ánh mắt say đắm, hôn nồng trao anh!
    Xuân về thắm cả trời xanh,
    Ngọt ngào giọng nói yến oanh dịu dàng.
    Nụ cười rạng rỡ hân hoan,
    Xuân ơi! Xuân đến chứa chan ân tình…!
    (Xuân sang – Liên Phạm)
     
  6. Mùa xuân
    Muốn hái lộc xuân
    Hoa thơm tặng bạn
    Nụ mầm tặng anh…

    Đưa tay định ngắt mấy lần
    Thấy xuân mơn mởn
    Trong ngần
    Lại thôi…
    (Mùa xuân – Vũ Dạ Phương)

Thơ về mùa xuân 4

  1. Khoảnh khắc mùa xuân đã đến gần
    Mây bàng bạc vẫn ngủ lang thang
    Cỏ hoa lấp lửng rời đông tiết
    Chim én chưa về báo hiệu xuân.

    Đất nước mang hình tia chớp lửa
    Đồng bào còn rạn dấu chia phân
    Từng cơn gió chướng đầy sinh khí
    Rạo rực nàng xuân đến thật gần.
    (Chờ xuân – Trần Minh Đạo)
     

  2. Ai thả vàng bay trong gió?
    Cho đường ngập nắng chiều nay
    Tay ấm mùa xuân vừa đến
    Tình nồng dù chưa men say
    Thương cánh mai vàng chăm chỉ
    Em chưa lỡ hẹn bao giờ…
    (Ấm lạnh mùa xuân – Cao Quảng Văn)
     
  3. Mùa xuân này sao đẹp thế em
    Anh thấy lòng mình xao xuyến lạ
    Có phải mùa xuân thắm trên chồi lá
    Hay ấm lòng anh bởi có em.

    Anh đắm say trong sắc tươi nguyên
    Của mùa xuân, của lòng em rạo rực.

    Xin em hãy cười
    Đừng để khoé mắt
    Gợn nét buồn che khuất vầng trăng.
    (Cảm xúc mùa xuân – Thi Sảnh)
     

  4. Xuân về tết trở lại rồi đây
    Những đóa mai vàng đẹp ngất ngây
    Cúc rạng tươi màu phô vẻ thắm
    Đào xinh sắc rực tỏa hương đầy.

    Lan chờm bệ cửa khoe nụ biếc
    Giữa lối hồng nhô đóa hoa gầy
    Đó trạng nguyên kề bên vạn thọ
    Giăng đầy khắp cả cõi trần ai.
    (Sắc đẹp mùa xuân – Dạ Thế Nhân)

3. Tổng hợp các bài thơ 4 chữ về mùa xuân

Ai có tâm hồn yêu cái đẹp sẽ không thể không rung động trước cảnh sắc ngày xuân. Nắng vàng nhè nhẹ, hoa đua nhau khoe sắc, không khí rộn ràng… tất cả đều khiến chúng ta bất giác trở nên yêu đời hơn. Những bài thơ 4 chữ về mùa xuân dưới đây chính là bức tranh tái hiện lại những điều tuyệt vời ấy, mời bạn đọc cùng thưởng thức.

Thơ về mùa xuân 5

  1. Đi vào nẻo xuân
    Gặp đường lụa đỏ
    Ai chờ em đó
    Mà hoa trắng ngần.

    Đi vào thanh tân
    Như về quê ngoại
    Lúa hương đồng gần
    Đương thì con gái.

    Hẹn cưới phân vân
    Em nhìn mê mải
    Chuồn ngô ngủ mãi
    Bờ ao cúc tần.

    Khép tà áo mới
    Em vào đêm xuân.
    (Vào xuân – Hoàng Cầm)
     

  2. Hoa đào nở đỏ
    Hoa mơ trắng ngần
    Búp non nhu nhú
    Cùng chào mùa xuân.

    Rồi cánh mơ rụng
    Đào phai hết màu
    Cành xanh lá biếc
    Mùa xuân về đâu?

    A! Em biết rồi!
    Mùa xuân rất lạ
    Ú tìm nắng hè
    Ẩn vào chùm quả.
    (Mùa xuân về đâu – Nguyễn Thị Ngọc Anh)
     

  3. Cây đào đầu xóm
    Lốm đốm nụ hồng
    Chúng em chỉ mong
    Mùa đào mau nở.

    Bông đào nho nhỏ
    Cánh đào hồng tươi
    Hễ thấy hoa cười
    Đúng là Tết đến.
    (Cây đào – Nhược Thủy)
     

  4. Xuân về trên bản
    Mặt trời – trái cam
    Nhành non chim hót
    Tan màn sương lam.

    Đầu sàn hoa ban
    Múa xòe trong gió
    Én chở mưa xuân
    Đánh rơi vạt cỏ.

    Suối cười róc rách
    Cối gạo xập xình
    Bé khoe áo mới
    Nắng hồng môi xinh.

    Nương xuân bố đốt
    Khói vẽ lên trời
    Mẹ nhen bếp lửa
    Thơm nồng nếp xôi.

    Đường xuân xuống chợ
    Váy hoa nở đầy
    Núi già sợ rét
    Cổ choàng khăn mây.

    Khèn nhớ ai thổi?
    Dìu dặt rừng cây…
    Còn thương ai ném?
    Lạc vào biển mây…

    Mùa bướm tìm hoa
    Mùa ong tìm mật
    Mùa bao đôi mắt
    Ngóng tìm người thương…​
    (Mùa xuân vùng cao – Hoàng Anh Tuấn)
     

  5. Hoa đào trước ngõ
    Cười tươi sáng hồng
    Hoa mai trong vườn
    Lung linh cánh trắng
    Sân nhà đầy nắng
    Mẹ phơi áo hoa
    Em dán tranh gà
    Ông treo câu đối
    Tết đang vào nhà
    Sắp thêm một tuổi
    Đất trời nở hoa.
    (Tết đang vào nhà – Nguyễn Hồng Kiên)

Thơ về mùa xuân 6

  1. Thế là thu đi
    Lập đông chưa nhỉ
    Mùa xuân đến rồi
    Cánh én đang bay.

    Chứng tỏ xuân đến
    Ấy vậy mà tôi
    Không biết khi nào
    Về nhà đón xuân.

    Bởi xuân cứ đến
    Để rồi cứ đi
    Bao nhiêu hồi ức
    Bao nhiêu kỷ niệm
    Đều được gói lại
    Trong xuân năm nay.

    Cố lấy thật nhiều
    Phong bì đỏ nhé
    Vì biết lúc nào
    Mới được đón xuân.
    (Mùa xuân đến)
     

  2. Đợi đến giao thừa
    Ta đi hái lộc
    Biên giới thời gian
    Tiếp giáp hai mùa.

    Giọt sương năm cũ
    Mùi hương năm mới
    Còn nằm chung hoa
    Đứng giữa hai bờ.

    Cây xuân bỡ ngỡ
    Tay dâng cành lộc
    Đợi chờ tay ta
    Cành hồng nhựa hồng.

    Cành mai nhựa trắng
    Nhựa tím cành xoan
    Nhựa biếc liễu hồ.
    Xôn xao gió nắng
    Nhựa ngọt cành cam
    Chín màu năm tháng
    Đến cả cành bàng
    Khô gầy trước sân
    Gió đông cũng thổi
    Nhựa đầy mình xuân
    Những cây bên đường
    Tay ta để lại
    Để lá cho chim
    Để hương cho gió
    Để bóng chờ em
    Chớ động quả hoa.
    Những mùa xuân tới…
    Hái một nhành hoang
    Nhớ ngày kháng chiến
    Lá che đầu súng
    Hát thầm bên tai
    Một cành sống, chết
    Lá che cho người
    Hái một nhành hoang
    Đất nồng kiến thiết
    Nhà máy sơ sinh
    Lá rừng che biếc
    Ta cùng thiên nhiên
    Là đôi bạn lứa
    Cả cuộc đời ta
    Lá rừng che nửa
    Mùa xuân mùa xuân
    Hôn lên nhành cây
    Mà bỗng thấy rừng
    Ta là nhân loại
    Lá thành tượng trưng​.
    (Lộc mùa xuân – Chế Lan Viên)
     

  3. Dung dăng dung dẻ
    Dẫn trẻ đi chơi.
    Mùa Xuân đến rồi
    Ánh xuân tươi sáng.
    Đám mây bông trắng
    Nổi giữa trời xanh.
    Gió đưa bồng bềnh
    Cao vời lồng lộng.
    Vườn thênh thang rộng
    Cỏ non xanh rờn.
    Hoa đào tươi thắm
    Vườn xuân đầm ấm
    Ríu rít chim ca.
    (Mùa xuân – Tú Mỡ)
     
  4. Mùa xuân cỏ cây
    Mưa phùn hương lạ
    Gió nói gì đây
    Em hồng đôi má.

    Anh đi chăm cây
    Vườn em ngọt quá
    Nấn ná nơi đây
    Xin em dăm quả.

    Em gái ngọt ngào
    Tiễn người đi xa
    Vẫn hồng đôi má
    Lòng em nở hoa​.
    (Cơn mưa mùa xuân)

4. Một số bài thơ lục bát về mùa xuân ngắn gọn

Thơ lục bát rất dễ đi vào lòng người nhờ câu từ đơn giản, gần gũi. Chính vì vậy mà những bài thơ về mùa xuân ngắn nhất, bạn cũng có thể thử tham khảo thơ lục bát về mùa xuân ngắn gọn để cảm nhận nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.

tho-ve-mua-xuan-voh-14

  1. Lạnh nghe gió bạt mưa phùn
    Ba mươi năm những mùa xuân có về
    Chạnh lòng phảng phất hồn quê
    Có người đi nhặt ước thề ngày xưa.

    Hàng cây lá đổ lưa thưa
    Tháng giêng giá rét cũng vừa xuân sang
    Tìm đâu những cánh mai vàng
    Lặng trong nỗi nhớ tiếng đàn xa xôi.

    Khép lòng giấc ngủ mà thôi
    Ngày mai đi nhặt mặt trời trong mưa
    Mùa xuân đã đến rồi chưa
    Giật mình hai mắt suốt mùa trũng sâu.

    Mùa xuân nghiêng lá khô sầu
    Nhớ con phố hẹp tìm nhau thuở nào
    Tuổi hồng phiến đá xanh xao
    Chợt trên tay vỡ niềm đau cuối đời.

    Mùa xuân khép bóng mây trôi
    Vô tri giấy mực có bồi hồi chăng
    Nghe về mưa bụi rêu hoang
    Đẫm sương bạc nổi áo vàng mùa xuân.
    (Với những mùa xuân – Lưu Vĩnh Hạ)
     

  2. Xuân về mang đến yêu thương
    Nhọc nhằn bỏ lại chặng đường phía sau
    Xuân mang hương vị ngọt ngào
    Nỗi sầu cay đắng chôn vào lãng quên.

    Xuân về hạnh phúc dịu êm
    Bao nhiêu lo lắng buồn phiền trôi xa
    Xuân về đông cũng đã qua
    Xua tan giá lạnh chan hòa nắng lên.

    Xuân sang mai nở bên thềm
    Anh về ru lại tình em thuở nào
    Mùa xuân mang cánh hoa đào
    Hồng đôi môi má anh trao nụ cười.

    Xuân ơi xuân rất tuyệt vời
    Xuân sang mang lại cuộc đời yêu thương….
    (Xuân yêu thương – Tuyết Nguyễn)
     

  3. Xuân về hoa lá khoe hương
    Còn em đứng tựa góc đường chờ anh
    Gió mang hơi ấm trong lành
    Cho Đào Mai Cúc đua tranh sắc mình.

    Sương chiều từng giọt lung linh
    Thẫn thờ ôm nhớ mặc tình mây mưa
    Hờn ghen gió cũng vội vừa
    Xô nghiêng chiếc lá đong đưa mấy lần.

    Tình quê nặng trĩu ngàn cân
    Yêu thương khắc dạ luôn gần chẳng vơi
    Hoa theo Xuân nở rạng ngời
    Đỏ Xanh Vàng Tím khắp nơi vẫy chào.

    Mừng vui hạnh phúc biết bao
    Ấm êm sum họp ngọt ngào lời thương
    Yêu nhau đi đến cuối đường
    Nợ duyên tròn nghĩa mãi vương vấn hoài.
    (Mùa xuân bên anh – Hồng Hoa)
     

  4. Búp non đậu nhánh hoa đào
    Én dang cánh rộng đón chào tiết xuân
    Nàng Đông trả rét bâng khuâng
    Nắng lung linh tỏa đường trần thênh thang.

    Vườn sau cúc rộ hoa vàng
    Bên hiên thược dược màu loang tím chiều
    Hồng nhung e ấp mỹ miều
    Ngẩn ngơ hoa dại cũng liều toả hương.

    Đông sầu mi ướt giọt sương
    Nắng xuân phơi phới má hường thắm chưa?
    Dòng người trên chuyến đò đưa
    Có chàng lữ khách như vừa ghé qua.

    Hôm nào còn gọi tình xa
    Tim theo ước hẹn, xuân hoà duyên thơ
    Anh về trọn vẹn bến mơ
    Thỏa bao tháng đợi năm chờ chung đôi.

    Tiếng xuân nhịp thở bồi hồi
    Thướt tha dáng ngọc, bờ môi thắm hồng
    Đưa tay vuốt tóc phiêu bồng
    Nụ hôn bẽn lẽn trộm nồng hương say.

    Hồng đào ngỏ ý vàng mai
    Đất trời ước hẹn tương lai ngọt ngào
    Qua rồi cái thuở khát khao
    Có em từ ấy dạt dào hương xuân.
    (Xuân yêu thương –  Dương Tuấn)
     

  5. Xuân về nắng toả ngọt ngào
    Dịu dàng, âu yếm gửi trao ân tình
    Môi hồng đón gió càng xinh
    Tóc bay nhè nhẹ hương tình càng say…
    Nụ cười ấm cả trời mây
    Xuân về hoa lá cỏ cây vui cười,
    Hương thơm tỏa khắp muôn nơi
    Đâu đâu cũng thấy ngập trời sắc xuân.
    Giọt sương óng ánh trong ngần
    Niềm vui dào dạt, hân hoan đón chờ.
    Đời đẹp như những giấc mơ
    Du dương bản nhạc, lời thơ rộn ràng…
    (Mùa xuân về – Liên Phạm)

Thơ về mùa xuân 8

  1. Xuân à! Những tưởng xuân đi
    Nào hay xuân lại tức thì đến ngay
    Đời say, xuân cũng say say
    Hoa vàng, bướm trắng, ngất ngây một trời.

    Xuân à! Những tưởng xuân tươi
    Ngờ đâu xuân cũng biết cười gió đông
    Bên kia xuân đẹp, xuân nồng
    Bên này xuân quá lạnh lùng, hỡi xuân!
    (Xuân – Đăng Nguyên)
     

  2. Nàng xuân bước đến cận kề.
    Sắc màu tươi thắm bên lề yêu thương.
    Tiễn mùa đông chút vấn vương.
    Trăm hoa đua nở khắp đường đẹp tươi.
    Ô kìa.. nao nức mọi người.
    Đón chào năm mới miệng cười thêm yêu.
    Gió nhè nhẹ gửi rất nhiều.
    Lời vui chúc phúc ngàn điều đến ta.
    Nô đùa trẻ hát ngân nga.
    Mùa xuân của bé mãi là trời mơ.
    Mai vàng đào thắm nên thơ.
    Điểm trang tô đẹp đợi chờ khắc giao.
    Thanh bình đất nước dạt dào.
    Niềm vui mãi trọn ngọt ngào tim say.
    Anh lành hạnh phúc điềm may.
    Làng quê thành thị dang tay đón mừng.
    (Sắc xuân – Châu Lê)
     
  3. Gió Xuân đang thổi qua lòng
    Tưởng như sống lại tuổi hồng ngày xưa!
    Tần ngần đứng trước rèm thưa
    Nhớ em, cứ ngỡ như vừa…mới yêu…
    Hoa bay dưới ánh nắng chiều
    Một lời hẹn ước gây nhiều vấn vương!
    Đêm qua mơ khúc Nghê Thường
    Thiếu đôi cánh nhỏ, Uyên Ương xa đàn…
    Chuyện đời hết hợp lại tan
    Sao lòng vẫn cứ mơ màng em ơi!
    Gió mưa là bệnh của trời
    Nhớ em chẳng dám nửa lời thở than…
    Bên song nguyệt khuyết hoa tàn
    Con tim vẫn cứ mơ màng người xa!
    Mùa Đông rồi sẽ đi qua
    Tình Xuân đang muốn vỡ òa trong anh..
    Sợi tơ dù rất mong manh
    Cố công dệt mãi sẽ thành lụa xinh!
    Gió Xuân đang cuốn theo tình
    Nụ hôn trao vội để mình đừng xa…
    (Gió mùa xuân – Võ Thanh Phong)
     
  4. Xuân về cánh én lượn bay
    Trăm hoa đua nở ngất ngây lòng người
    Xuân cho Lộc nẩy chồi tươi
    Xuân tô nét thắm nụ cười trẻ thơ.

    Ban mai điểm giọt sương mờ
    Chào Xuân diễn lệ bên bờ cỏ xanh
    Xuân ươm nụ biếc trên cành
    Đợi tia nắng ấm an lành trổ bông.

    Xuân mơ ủ nhụy cánh hồng
    Gió lùa khe khẽ hương nồng nhẹ bay
    Xuân đem hạnh phúc trao tay
    Xuân về rực rỡ trời mây sắc hồng.
    (Xuân – Đỗ Lan)
     

  5. Xuân về gọi lộc nảy mầm
    Xuân về gọi gió mưa dầm sương bay
    Xuân về gọi mắt nai say
    Xuân về nắng gọi bàn tay dịu mềm
    Xuân về hạnh phúc êm đềm
    Xuân về sum họp bên thềm đoàn viên
    Xuân về ta cúng tất niên
    Xuân về nở nụ cười hiền thắm duyên
    Xuân về gọi nắng dịu hiền
    Xuân về gọi gió ru miền xanh tươi
    Xuân về hoa hé nở cười
    Xuân về màu lá xanh tươi ngập tràn
    Xuân về du lãng miên man
    Xuân về thăm thú cảnh quan thế trần
    Xuân về đổi kiếp trầm luân
    Xuân về kết dính xa gần thăm nhau
    Xuân về xanh ngắt một màu
    Xuân về mai nở trắng phau núi rừng
    Xuân về chim hót tưng bừng
    Xuân về gọi gió ngập ngừng tiễn đông
    Xuân về hạnh phúc ấm nồng
    Xuân về giá buốt của đông lụi tàn
    Xuân về gọi hạ mênh mang
    Xuân về sức sống căng tràn thật xuân.
    (Xuân về – Lãng Du Khách)

5. Những bài thơ về mùa xuân hay nhất của Bác Hồ

Thơ về mùa Xuân của Bác Hồ có cách diễn đạt vô cùng gần gũi, dễ hiểu. Tuy nhiên, điều đó không hề ảnh hưởng đến giá trị nội dung cũng như giá trị nghệ thuật của mỗi tác phẩm. 

Đọc thơ Xuân của Bác, chúng ta thấy có hai mảng chính, đó là thơ viết về mùa Xuân và thơ viết nhân dịp mừng Xuân hay thơ chúc mừng năm mới.

Thơ về mùa xuân 9

  1. Tháng ngày thấm thoát chóng như thoi,
    Năm cũ qua rồi, chúc năm mới:
    Chúc phe xâm lược sẽ diệt vong!
    Chúc phe dân chủ sẽ thắng lợi;
    Chúc đồng bào ta đoàn kết mau!
    Chúc Việt Minh ta càng tấn tới!
    Chúc toàn quốc ta trong năm này,
    Cờ đỏ ngôi sao bay phất phới!
    Năm này là năm rất vẻ vang,
    Cách mệnh thành công khắp thế giới.
    (Thơ chúc Tết năm 1942 – Hồ Chí Minh)
     
  2. Xuân này kháng chiến đã năm xuân,
    Nhiều xuân thắng lợi càng gần thành công.
    Toàn dân hăng hái một lòng
    Thi đua chuẩn bị, tổng phản công kịp thời.
    (Thơ chúc Tết năm 1951 – Hồ Chí Minh)
     
  3. Chúc mừng đồng bào năm mới,
    Đoàn kết thi đua tiến tới,
    Hoàn thành kế hoạch ba năm,
    Thống nhất nước nhà thắng lợi.
    (Thơ chúc Tết năm 1959 – Hồ Chí Minh)
     
  4. Bắc Nam như cội với cành,
    Anh em ruột thịt, đấu tranh một lòng.
    Rồi đây thống nhất thành công,
    Bắc Nam ta lại vui chung một nhà.
    Mấy lời thân ái nôm na,
    Vừa là kêu gọi, vừa là mừng xuân.
    (Thơ chúc Tết năm 1964 – Hồ Chí Minh)
     
  5. Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua,
    Thắng trận tin vui khắp nước nhà,
    Nam Bắc thi đua đánh giặc Mỹ.
    Tiến lên!
    Toàn thắng ắt về ta!
    (Thơ chúc Tết năm 1968 – Hồ Chí Minh)

6. Thơ về mùa xuân của các nhà thơ nổi tiếng

Đứng trước khung cảnh ngày xuân nên thơ ai trong chúng ta cũng cảm thấy rung động và bồi hồi. Với những thi sĩ có tâm hồn nhạy cảm, mùa xuân là nguồn cảm hứng vô tận để viết nên những áng thơ hay, đầy cảm xúc. Có đọc tuyển tập những bài thơ về mùa xuân nổi tiếng dưới đây, chúng ta mới hiểu được lý do các nhà thơ ưu ái mùa xuân đến vậy.

6.1 Thơ về mùa xuân của Xuân Diệu

Xuân Diệu được biết đến là “ông hoàng thơ tình” với những tác phẩm bất hủ về tình yêu. Với mùa xuân, ông cũng đã hơn một lần rung cảm và dành tặng cho chúng những áng thơ tuyệt đẹp. Hãy cùng thưởng thức những bài thơ về mùa xuân của Xuân Diệu để thấy được cảnh trong thơ, tình trong cảnh đầy ý vị. 

Thơ về mùa xuân 11

  1. Tôi muốn tắt nắng đi
    Cho màu đừng nhạt mất;
    Tôi muốn buộc gió lại
    Cho hương đừng bay đi.

    Của ong bướm này đây tuần tháng mật,
    Này đây hoa của đồng nội xanh rì,
    Này đây lá của cành tơ phơ phất,
    Của yến anh này đây khúc tình si.
    Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
    Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa,
    Tháng giêng ngon như một cặp môi gần,
    Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
    Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
    Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
    Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
    Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
    Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
    Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
    Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
    Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.
    Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
    Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời.
    Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
    Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…
    Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
    Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
    Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
    Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
    Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

    Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
    Ta muốn ôm
    Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn,
    Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
    Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
    Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
    Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
    Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
    Cho no nê thanh sắc của thời tươi,
    – Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
    (Vội Vàng – Xuân Diệu)
     

  2. Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
    Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu
    Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều.
    Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.
    Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;
    Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ,
    Chim trên cành há mỏ hót ra thơ;
    Xuân là lúc gió về không định trước.
    Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược,
    Mây bay đi để hở một khung trời
    Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi,
    Như được nắm một bàn tay son trẻ…

    Xuân ở giữa mùa đông khi nắng hé;
    Giữa mùa hè khi trời biếc sau mưa;
    Giữa mùa thu khi gió sáng bay vừa
    Lùa thanh sắc ngẫu nhiên trong áo rộng.
    Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,
    Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;
    Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,
    Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa?

    Bình minh quá, mỗi khi tình lại hứa,
    Xuân ơi xuân vĩnh viễn giữa lòng ta
    Khi những em gặp gỡ giữa đường qua
    Ngừng mắt lại, để trao cười, bỡ ngỡ.
    Ấy là máu báo tin lòng sắp nở
    Thêm một phen, tuy đã mấy lần tàn.
    Ấy là hồn giăng rộng khắp không gian
    Để đánh lưới những duyên hờ mới mẻ?
    Ấy những cánh chuyển trong lòng nhẹ nhẹ
    Nghe xôn xao rờn rợn đến hay hay…
    Ấy là thư hồi hộp đón trong tay;
    Ấy dư âm giọng nói đã lâu ngày
    Một sớm tim bỗng dịu dàng đồng vọng…
    Miễn trời sáng, mà lòng ta dợn sóng,
    Thế là xuân. Hà tất đủ chim, hoa?
    Kể chi mùa, thời tiết, với niên hoa,
    Tình không tuổi, và xuân không ngày tháng.
    (Xuân không mùa – Xuân Diệu)
     

  3. Lá bàng non ngon lành như ăn được.
    Trời tạnh mà lá mới ướt như mưa.
    Nhựa bàng đỏ còn thắm đầu lá biếc;
    Gió rào rào tốc áo lá còn thưa.

    Một dãy cây bàng tuổi còn trẻ lắm
    Biết gió đùa nên cây lại đùa hơn.
    Những chồi nhọn vui tươi châm khoảng thắm,
    Cành lao xao chuyền ánh lá xanh rờn.

    Tôi đi giữa buổi đầu ngày, đi giữa
    Buổi đầu xuân – đi giữa buổi đầu tiên
    Như sáng nay cuộc đời vừa mới mở.
    Và ban đầu cây với gió cười duyên.
    (Xuân – Xuân Diệu)
     

  4. Trời xanh thế! Hàng cây thơ biết mấy!
    Vườn non sao! Đường cỏ mộng bao nhiêu.
    Khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy,
    Khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiều.

    Hỡi năm tháng vội đi làm quá khứ!
    Trời về đây! Và đem trở về đây
    Rượu nơi mắt với khi nhìn ướm thử,
    Gấm trong lòng và khi đứng chờ ngây.

    Và nhạc phất dưới chân mừng sánh bước;
    Và tơ giăng trong lời nhỏ khơi ngòi;
    Tà áo mới cũng say mùi gió nước;
    Rặng mi dài xao động ánh dương vui.

    Thiêng liêng quá, những chiều không dám nói,
    Những tay e, những đầu ngượng cúi mau;
    Chim giữa nắng sao mà kêu đến chói!
    Ôi vô cùng trong một phút nhìn nhau!

    Cho ta xin, cho ta xin sắc đỏ,
    Xin màu xanh về tô lại khung đời…
    Trời ơi, trời ơi, đâu rồi tuổi nhỏ?
    Hôm xưa đâu rồi, trời ơi! trời ơi!
    (Xuân đầu – Xuân Diệu)
     

  5. Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui
    Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
    Sao buổi đầu xuân êm ái thế!
    Cánh hồng kết những nụ cười tươi.

    Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
    Cây vàng rung nắng lá xôn xao
    Gió thơm phơ phất bay vô ý
    Đem đụng cành mai sát nhánh đào.

    Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
    Bên màu hoa mới thắm như kêu
    Nỗi gì âu yếm qua không khí
    Như thoảng đưa mùi hương mến yêu.

    Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
    Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
    Mùa xuân chín ửng trên đôi má
    Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…

    Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
    Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi
    Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
    Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười
    (Nụ cười xuân – Xuân Diệu)

7.2 Thơ về mùa xuân của Tố Hữu

Trong sự nghiệp của mình, ngoài dòng thơ cách mạng nhà thơ Tố Hữu còn dành tình cảm đặc biệt cho mùa xuân. Đọc thơ về mùa xuân Tố Hữu, bạn sẽ thấy được sự say đắm, thấy được nỗi niềm sâu kín cùng những hình tượng nghệ thuật độc đáo mà nhà thơ đã gửi gắm trong từng con chữ.

Thơ về mùa xuân 12

  1. Xuân đến năm nay, sớm lạ thường
    Trời đang rét ngọt, sáng nhiều sương
    Ong kêu ong dậy đường hoa vải
    Rực lúa chiêm vàng, bướm bướm vàng.

    Ơi con cò trắng bay ngang
    Có nom thấy lúa thẳng hàng xanh xanh?
    Xuống đây mà ngắm cùng anh
    Ngón tay các chị cấy nhanh như đàn.

    Nghé con, mày đứng cho ngoan
    Chớ xô hàng chuối hàng xoan mới trồng
    Kênh mương vừa nắn thẳng dòng
    Chớ leo bờ thửa bờ vùng mới xây.

    Quýt nhà ai chín đỏ cây
    Hỡi em đi học, hây hây má tròn
    Trường em mấy tổ trong thôn
    Ríu ra ríu rít chim non đầu mùa…

    Như nghìn năm đẹp nét xuân xưa
    Bỗng toả gương trong, sạch bụi mờ
    Xuân mới, đơn sơ, đằm thắm vậy
    Căng đầy sức dậy, dáng non tơ…

    Đi giữa đồng xuân, dạ ngẩn ngơ
    Quê hương ta hỡi! Có ai ngờ
    Mỗi dòng kênh đó, bờ tre đó
    Máu đã rơi nhiều, đỏ ước mơ!

    Mà vẫn chưa yên. Vẫn những ngày
    Đạn bom còn dội, nát đường cày
    Còn toan xóa sạch màu xanh lúa
    Toan xé trời xanh của én bay!

    Giặc Mỹ! Cứ đem mày đến đây!
    Chúng ta, pháo đã sẵn trong tay
    Lúa ta vẫn tốt, cây ra lộ
    Xuân vẫn về cho ong bướm say…

    Ôi những nàng xuân rất dịu dàng
    Hát câu quan họ chuyến đò ngang
    Nhẹ nhàng tay cấy bên sông ấy
    Súng khoác trên lưng, chẳng ngỡ ngàng.

    Ai biết vì sao? Lúc đất trời
    Chuyển mùa, rét dữ, gió sương rơi
    Ấy ngày xuân đến… nên hoa lá
    Cứ nở, như không đợi nắng mời.

    Ta giữ cho ai? Mảnh đất này
    Việt Nam! Hai tiếng gọi hôm nay
    Mênh mông đôi cánh bay muôn dặm
    Qua mấy trùng dương, vượt tuyết dày.

    Nghe nói nhiều nơi còn lạnh lắm
    Mùa xuân chậm đến, giá lâu tan
    Ước gì mang ít hoa xuân sớm
    Gửi bạn gần xa, bớt nỗi hàn…

    Xuân ở miền Nam có nóng không?
    Tết nay dưa hấu chín đầy đồng
    Đoàn xe kia chạy đâu nhanh thế?
    Lá nguỵ trang reo, cuốn bụi hồng…
    (Xuân sớm – Tố Hữu)
     

  2. Tôi viết bài thơ xuân
    Nghìn chín trăm sáu mốt
    Cành táo đầu hè rung rinh quả ngọt
    Nắng soi sương giọt long lanh…
    Rét nhiều nên ấm nắng hanh
    Đắng cay lắm mới ngọt lành đó chăng?
    Giã từ năm cũ bâng khuâng
    Đã nghe xuân mới lâng lâng lạ thường!

    Chào xuân đẹp! Có gì vui đấy
    Hỡi em yêu? Mà má em đỏ dậy
    Như buổi đầu hò hẹn, say mê
    Anh nắm tay em, sôi nổi, vụng về
    Mà nói vậy: “Trái tim anh đó
    Rất chân thật, chia ba phần tươi đỏ:
    Anh dành riêng cho Đảng phần nhiều
    Phần cho thơ, và phần để em yêu…”
    Em xấu hổ: “Thế cũng nhiều anh nhỉ!”
    Rồi hai đứa hôn nhau, hai người đồng chí
    Dắt nhau đi, cho đến sáng mai nay
    Anh đón em về, xuân cũng đến trong tay!
    Ô tiếng hót vui say con chim chiền chiện
    Trên đồng lúa chiêm xuân chao mình bay liệng
    Xuân ơi xuân, vui tới mông mênh
    Biển vui dâng sóng trắng đầu ghềnh
    Thơ đã hát, mát trong lời chúc:
    Đường lên hạnh phúc rộng thênh thênh.
    Tam Đảo, Ba Vì vui núi xuân xanh…

    Chào 61! Đỉnh cao muôn trượng
    Ta đứng đây, mắt nhìn bốn hướng
    Trông lại nghìn xưa, trông tới mai sau
    Trông Bắc trông Nam, trông cả địa cầu!

    Trải qua một cuộc bể dâu
    Câu thơ còn đọng nỗi đau nhân tình
    Nổi chìm kiếp sống lênh đênh
    Tố Như ơi, lệ chảy quanh thân Kiều!
    Nghe hồn Nguyễn Trãi phiêu diêu
    Tiếng gươm khua, tiếng thơ kêu xé lòng…

    Ôi tiếng của cha ông thuở trước
    Xin hát mừng non nước hôm nay:
    Một vùng trời đất trong tay
    Dẫu chưa toàn vẹn, đã bay cờ hồng!
    Việt Nam, dân tộc anh hùng
    Tay không mà đã thành công nên Người!

    Có gì đẹp trên đời hơn thế
    Người yêu người, sống để yêu nhau
    Đảng cho ta trái tim giàu
    Thẳng lưng mà bước, ngẩng đầu mà bay!

    Đời vui đó, hôm nay mở cửa
    Như dãy hàng bách hoá của ta
    Hỡi những người yêu, hãy ghé mua hoa
    Và đến đó, sắm ít quà lễ cưới:
    Lụa Nam Định đẹp tươi mát rượi
    Lược Hàng Đào chải mái tóc xanh!
    Ta còn nghèo, phố chật nhà gianh
    Nhưng cũng đủ vài tranh treo Tết.

    Đời vui đó, tiếng ca Đoàn kết
    Ta nắm tay nhau xây lại đời ta
    Ruộng lúa, đồng khoai, nương sắn, vườn cà
    Chuồng lợn, bầy gà, đàn trâu, ao cá
    Dọn tí phân rơi, nhặt từng ngọn lá
    Mỗi hòn than, mẩu sắt, cân ngô
    Ta nâng niu gom góp dựng cơ đồ!

    Ồ thích thật, bài thơ miền Bắc
    Rất tự do nên tươi nhạc, tươi vần
    Cả không gian như xích lại gần
    Thời gian cũng quên tuần quên tháng.
    Đời trẻ lại. Tất cả đều cách mạng!
    Rũ sạch cô đơn, riêng lẻ, bần cùng
    Quê hương ta rộn rã cuộc vui chung
    Người hợp tác nên lúa dày thêm đó.

    Đường nở ngực. Những hàng dương liễu nhỏ
    Đã lên xanh như tóc tuổi mười lăm.
    Xuân ơi Xuân, em mới đến dăm năm
    Mà cuộc sống đã tưng bừng ngày hội
    Như hôm nay, giữa công trường đỏ bụi
    Những đoàn xe vận tải nối nhau đi
    Hồng Quảng, Lào Cai, Thái Nguyên, Việt Trì
    Tên đất nước reo vui bao tiếng gọi…

    Nào đi tới! Bác Hồ ta nói
    Phút giao thừa, tiếng hát đêm xuân
    Kế hoạch năm năm. Mời những đoàn quân
    Mời những bàn chân, tiến lên phía trước.
    Tất cả dưới cờ, hát lên và bước!
    Đi ta đi! Khai phá rừng hoang
    Hỏi núi non cao, đâu sắt đâu vàng?
    Hỏi biển khơi xa, đâu luồng cá chạy?
    Sông Đà, sông Lô, sông Hồng, sông Chảy
    Hỏi đâu thác nhảy, cho điện quay chiều?

    Hỡi những người trai, những cô gái yêu
    Trên những đèo mây, những tầng núi đá
    Hai bàn tay ta hãy làm tất cả!
    Xuân đã đến rồi. Hối hả tương lai
    Khói những nhà máy mới ban mai…

    Tôi viết cho ai bài thơ 61?
    Đêm đã khuya rồi, rét về tê buốt
    Hà Nội rì rầm… Còi thổi ngoài ga
    Một chuyến tàu chuyển bánh đi xa
    Tiếng xình xịch, chạy dọc đường Nam Bộ…

    Ôi đâu phải con tàu! Trái tim ta đó.
    Tiếng đập thình thình, muốn vỡ làm đôi!
    Ta biết em rất khỏe, tim ơi
    Không khóc đấy. Nhưng sao mà nóng bỏng
    Như lửa cháy trong lòng ta gió lộng?

    Mấy hôm nay, như đứa nhớ nhà
    Ta vẩn vơ hoài, rạo rực, vào ra
    Nghe tiếng mõ và nghe tiếng súng
    Miền Nam dậy, hò reo náo động!

    Ba con tôi đã ngủ lâu rồi
    Còn bao nhiêu chưa được ngủ trong nôi
    Miền Bắc thiên đường của các con tôi!

    Gà gáy sáng. Thơ ơi, mang cánh lửa
    Hãy bay đi! Con chim kêu trước cửa
    Thêm một ngày xuân đến. Bình minh
    Cành táo đầu hè quả ngọt rung rinh
    Như hạnh phúc đơn sơ, ước mơ nho nhỏ
    Treo trước mắt của loài người ta đó:
    Hòa bình
    Độc lập
    Ấm no
    Cho
    Con người
    Sung sướng
    Tự do!
    (Bài ca xuân 1961 – Tố Hữu)
     

  3. Anh chị em ơi!
    Hãy giương súng lên cao, chào Xuân 68
    Xuân Việt Nam
    Xuân của lòng dũng cảm.

    Ai đến kia, rộn rã cùng Xuân?
    Hoan hô anh Giải phóng quân
    Kính chào Anh, con người đẹp nhất!
    Lịch sử hôn Anh, chàng trai chân đất
    Sống hiên ngang, bất khuất trên đời
    Như Thạch Sanh của thế kỷ hai mươi
    Một dây ná, mót cây chông, cùng tiến công giặc Mỹ.

    Không tự ngắm mình, anh chẳng hay đâu, hỡi chàng dũng sĩ!
    Cả năm châu, Chân lý đang nhìn theo
    Bóng Anh đi… và vành mũ tai bèo
    Của Anh đó!

    Ôi cái mũ vải mềm dễ thương như một bàn tay nhỏ
    Chẳng làm đau một chiếc lá trên cành
    Sáng trên đầu như một mảnh trời xanh
    Mà xông xáo, mà tung hoành, ngang dọc.
    Mạnh hơn tất cả đạn bom, làm run sợ cả Lầu năm góc!

    Ta muốn hỏi Trường Sơn
    Có đỉnh nào cao hơn
    Chiếc mũ kia của chủ nghĩa anh hùng cách mạng?
    Cảm ơn Đảng của chúng ta, Đảng làm ra ánh sáng.

    Người chưa đưa ta lên được sao Kim.
    Nhưng đã cho ta một linh hồn và một trái tim
    Biết lẽ phải, biết yêu thương, căm giận
    Biết đi tới và làm nên thắng trận!

    Hôm nay sao vui thế! Sáng xuân nay
    Ta đi tới, lòng ta như bay
    Với mỗi làn mây, với từng cơn gió
    Gió miền Bắc đang thổi vào Nam đó!
    Gió mây ơi, không đợi nắng xuân về
    Hãy bay đi mà che những đoàn xe
    Và những đoàn quân tuôn ra tiền tuyến….

    Tổ quốc ta! Hai mươi ba năm đau khổ gian nan, bền gan kháng chiến
    Tiến lên!
    Toàn thắng ắt về ta!
    Hỡi bốn phương và những chiến trường xa
    Xin lắng nghe… Phút giao thừa đang chuyển
    Bác Hồ gọi. Ấy là mùa xuân đến…

    Hoan hô Xuân 68 anh hùng!
    Hãy gầm lên như sấm sét đùng đùng
    Tất cả pháo!
    Và xông lên, dũng sĩ!
    Như khí phách Trần, Lê. Như oai vũ Quang Trung
    Khắp thành thị nông thôn
    Đánh tan đầu Mỹ, ngụy!

    Vì Độc lập, Tự do, núi sông hùng vĩ
    Vì thiêng liêng giá trị Con Người
    Vì muôn đời hoa lá xanh tươi
    Ta quyết thắng. Giành mùa xuân đẹp nhất!
    (Bài ca xuân 68 – Tố Hữu)
     

  4. Giữa ngày xuân nắng trải mênh mông
    Chúng tôi đi, trên một bãi sông Hồng
    Người con gái, lượn quanh đồng, hớn hở;
    Quê em đó! Hàm răng em trắng nở.

    Ôi quê em, tươi đẹp bãi nâu non
    Sông vòng quanh như đôi cánh tay tròn
    Ôm con nhỏ, ru trong lòng mát rượi.
    Mía lên mật, thân tím màu áo cưới
    Đồng ngô non, phơi phới tuổi xuân xanh
    Quê hương em đây, mùa ngọt lành.

    Người con gái đi nhanh trên đê nhỏ
    Bước chân sáo, tóc lồng giữa gió
    Bỗng nghiêng đầu, như chim lắng trời cao
    Tiếng máy cày reo đâu đó, xôn xao
    Và rúc rích tiếng ai cười trong mía…

    Tôi muốn hỏi, như một chàng thi sĩ
    Ngẩn ngơ nhìn bát ngát dải phù sa
    Rằng: Đất trời, sông nước bao la
    Và xuân đó, người đây, tự bao giờ đẹp vậy?

    Tôi muốn hỏi từng cây ngô mía ấy
    Bãi sống này, đã mấy đau thương?
    Ôi những ngày xưa… sống ngâm da, chết ngâm xương
    Câu hát cũ, tái tê lòng đất nước!

    Nhưng cứ lặng, trông người con gái bước
    Hai cánh tay đưa trước, đánh đường xa
    Như con thuyền quen vượt những phong ba
    Giương ngực nở, đi đến bờ bến mới…

    Hỡi em gái, hãy hát mùa xuân tới!
    (Giữa ngày xuân – Tố Hữu)
     

  5. Nắng xuân tưới trên thân dừa xanh dịu
    Tàu cau non lấp loáng muôn gươm xanh
    Ánh nhởn nhơ đùa quả non trắng phếu
    Và chảy tan qua kẽ lá vườn chanh.

    Gió nhè nhẹ, hương cỏ cây nhè nhẹ
    Thoảng bay lên, hương mạ dưới đồng xa
    Tự đâu đó, hương muôn hoa mới hé
    Như khói trầm từ đỉnh rộng bao la.

    Hơi xuân ấm trả cho trời đất lặng
    Tiếng reo ca nhí nhảnh và ngây thơ
    Của đàn sáo say phơi mình dưới nắng
    Chim nghệ vàng rỉa cánh trên nhành tơ…

    Xuân trong sáng, xuân thơm, xuân ríu rít
    Nhưng xuân đâu tươi đẹp, không xuân lòng?
    Ôi xuân nay chỉ là xuân lạnh chết
    Trong buồn đau phẫn uất của công nông!

    Xuân nay chỉ một mùa tang đẫm máu
    Lòng người đang thét nỗi bi ai
    Đứng phắt dậy! Hỡi muôn hồn phấn đấu
    Phá bất bình, mưu sống cho ngày mai…

    Rồi xuân ấy, cả nhân quần vui vẻ
    Nắm tay nhau, tuy khác tiếng, màu da
    Dẫm chân lên những núi sông chia rẽ
    Và ôm nhau thân ái, cùng vang ca.
    (Xuân lòng – Tố Hữu)

Xem thêm:

Tuyển tập 25 bài thơ của Tố Hữu sống mãi trong lòng người đọc

7.3 Những bài thơ về mùa Xuân của các nhà thơ khác

Mùa xuân là nguồn cảm hứng bất tận để các nhà thơ viết nên những áng thơ hay. Đọc những bài thơ mùa xuân, dường như chúng ta cũng có thể  tìm thấy sự đồng điệu với tâm hồn nhạy cảm của người nghệ sĩ.

tho-ve-mua-xuan-voh-15

  1. Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
    Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu?
    – Với tôi, tất cả như vô nghĩa
    Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!

    Ai đâu trở lại mùa thu trước
    Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
    Với của hoa tươi, muôn cánh rã
    Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!

    Ai biết hồn tôi say mộng ảo
    Ý thu góp lại cản tình xuân?
    Có một người nghèo không biết Tết
    Mang lì chiếc áo độ thu tàn!

    Có đứa trẻ thơ không biết khóc
    Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!
    Chao ôi! Mong nhớ! Ôi mong nhớ!
    Một cánh chim thu lạc cuối ngàn.
    (Xuân – Chế Lan Viên)
     

  2. Ơ kìa tình cũ gặp lại nhau!
    Khơi lên gờn gợn giấc mơ đầu
    Năm nay nhạt nhòa hơn năm trước
    Tím biếc tình yêu đã phai màu.

    Ơ kìa tình cũ bước qua nhau
    Lẳng lặng đong đầy lệ đêm thâu
    Trời hỡi tình ơi, sao hờ hững?
    Gạn đục xuân tươi buổi sơ đầu.

    Còn gì lưu luyến để mộng mơ?
    Đêm sầu nhung nhớ thuở ban sơ
    Tình cũ đi qua cùng người lạ
    Trăng khuya lạc bóng ánh xuân mờ!

    Tình đầu, tình cũ hay tình cuối?
    Người về nơi ấy có vui không?
    Nửa hồn chơ vơ hoài rong ruổi
    Một nửa xuân về mãi chờ trông!
    (Xuân về tình cũ – Huỳnh Minh Nhật)
     

  3. Nàng xuân chết trời xanh buông tiếng khóc
    Mạch sâu khơi gờn gợn sóng hồ thu
    Liễu quên rũ thông hững hờ ngưng tiếng
    Đàn không dây lạc phím giữa sa mù.

    Em nằm đó núi rừng vang tiếng gọi
    Mưa thôi rơi, suối ngưng chảy, gió buồn
    Nắng cũng tắt, trăng khi mờ khi tỏ
    Ban mai rồi ta cứ ngỡ hoàng hôn.

    Sóng thêm vỗ biển ầm ào cuồn cuộn
    Mây lang thang trôi mãi chẳng quay về
    Hoa rũ cánh xuân qua, rồi nắng hạ
    Lá thu vàng xào xạc dưới chân đê.

    Đời quạnh vắng, đông chạnh lòng se lạnh
    Người quên ta, tình cũng bỏ quên ta
    Em yên giấc nghìn thu ôi băng giá
    Ta âm thầm ngày tháng tóc sương pha.

    Nàng xuân hỡi! Đành thôi … ta vĩnh biệt
    Hẹn tri âm, tương ngộ… Bến Giang hà…
    (Nàng Xuân Chết – Hoàng Mai)
     

  4. Hóa thân làm ánh Ban Mai
    Xua tan giá lạnh thương ai đêm dài.
    Hóa thân làm cánh hoa Nhài
    Bên hiên Chim hót khoan thai ngắm Trời.
    Hóa thân vui mãi muôn đời
    Câu ca điệu nhạc thơ ngời sắc Xuân.
    (Hóa thân – Nguyễn Hường)
     
  5. Trời mới ửng lên nắng trạng nguyên
    Tiếng chim thả chữ xuống vòm hiên
    Tháng giêng khép mắt cười em ấp
    Lộc biếc mọc răng khểnh nõn duyên.

    Chợ Tết gặp phiên đông thật đông
    Đào phai chúm chím khóe môi hồng
    Dăm ba thôn nữ về qua ngõ
    Cười vỡ khoảng trời ngọc bích trong.

    Đã thấy hơi xuân trong gió may
    Vương trên mái lá tiễn đông gầy
    Nhà ai vừa quét tường vôi trắng
    Thỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay.

    Mòn đợi mưa xuân phơi phới bay
    Dáng mơ thôn nữ ngấm men say
    Văn nghệ chi đoàn xuân đã hẹn
    Em có sang tìm ta tối nay?
    (Xuân Về – Chu Minh Khôi)
     

  6. Xuân đang đến, chào xuân đang đến
    Khúc xuân ca náo nức rộn ràng
    Hoa nở tưng bừng, rạng rỡ nét xuân sang
    Trên má thắm, môi hồng người con gái.

    Xuân đang đến, và xuân sẽ đến
    Chim sơn ca vui hót rộn khắp nơi
    Cánh én bay chao liệng giữa bầu trời
    Nối thương nhớ ở hai đầu đất nước.

    Xuân hoan ca, lòng ta thêm ao ước
    Người người vui, hạnh phúc đến mọi nhà
    Nụ cười đẹp như những đóa hoa
    Nở bừng sắc trong mùa xuân ấm áp.

    Xuân đang đến, lòng rộn vang câu hát
    Khúc hát xuân tô thắm mãi muôn đời
    Trọn ân tình xây mơ ước đẹp tươi
    Sum họp, đoàn viên hai miền Nam – Bắc.

    Xuân đang đến, nghĩa tình thêm đằm thắm
    Bức tranh quê, vang vọng khúc khải hoàn
    Mùa xuân tới, giở trang sách sang trang
    Đẹp vô ngần, khúc ca xuân tươi sáng.
    (Xuân ca – Lê Mỹ Hường)

tho-ve-mua-xuan-voh-16

  1. Xuân đã về tươi thắm những màu hoa
    Nghe vấn vương bồi hồi xao xuyến lạ
    Rắc bên đời hương xuân dào dạt quá
    Thật diệu kỳ cảm xúc cũng thăng hoa.

    Én nhạn về trời đất lại giao thoa
    Mùa xuân đến ấp e hồng đôi má
    Chút yêu thương tâm hồn như trẻ hóa
    Thoáng mơ màng ai gởi gắm thiết tha.

    Thật nhẹ nhàng mà sâu lắng trong Ta
    Gieo hy vọng cho đời xanh sắc lá
    Tiếng chim hót dường như thêm rộn rã
    Cánh mai vàng đưa tiễn cả mùa đông.

    Xuân đã về khỏa lấp nỗi chờ mong
    Dệt ước mơ se duyên hồng tươi thắm
    Nắng mỏng manh cho trời cao xanh thẳm
    Lắng Nghe Mùa Xuân Về…
    Say đắm…
    Một vần thơ…!
    (Lắng nghe mùa xuân về! – Lan Trần)
     

  2. Xuân yêu thương đã bừng lên khắp ngả
    Đất gửi tình trên phiến lá non tơ
    Tô màu xanh đất nước đẹp vô bờ
    Người thục nữ thả hồn mơ theo gió.

    Đám em thơ vui đùa bên ngõ nhỏ
    Những nụ cười xao xuyến nở trên môi
    Mưa bay bay thấm mịn cánh hoa ngời
    Chạm cảm xúc tâm tư người lính trẻ.

    Xuân yêu thương giữ đất trời quê mẹ
    Cảnh yên bình trong mắt kẻ thi nhân
    Hoạ vần thơ non nước đẹp vô ngần
    Người lãng tử cùng giai nhân sánh bước.

    Nâng chén rượu em và anh nguyện ước
    Chúc nhà nhà được hạnh phúc an khang
    Đông cháu con lộc phước hưởng thọ toàn
    Chúc trang thơ vẻ vang cùng đất Việt.

    Những vần thơ mãi ngọt ngào tha thiết
    Để xuân hồng da diết chạm niềm mong.
    (Chào xuân yêu thương – Cảnh Hưng)

tho-ve-mua-xuan-voh-17

  1. Ngoài kia rét buốt gió
    Năm mới thì sang rồi
    Ơ tiếng Xuân gọi cửa
    Dài rộng dòng đời trôi.

    Chảy nữa đi ơi sông
    Đem theo bờ theo bến
    Nhẩn nha sà vào biển
    Tắm gội cùng mênh mông.

    Kìa giọt sương Mùa Đông
    Long lanh đôi mắt ngọc
    Lại ngọn gió réo róc
    Xoắn cái lạnh ngọt tê.

    Cúc vàng đến đê mê
    Hong hong chờ bóng nắng
    Chân mây tiếng sáo vẳng
    Nâng bầu trời mênh mang.

    Bích đào và mai vàng
    Nào dậy thôi, dậy dậy
    Xuân đã đến rồi đấy
    Vỏ khô đang đâm chồi…
    (Bên thềm năm mới – Lan Thanh)
     

  2. Xuân về, vạn vật hồi sinh
    Đất trời tươi sáng, ấm tình yêu thương
    Ai còn bươn trải ngàn phương
    Cũng mong về với quê hương sum vầy.

    Xua đi vất vả tháng ngày
    Đẹp bao mong ước,dựng xây quê nhà
    Trao nhau nồng ấm thiết tha
    Chúc nhau hạnh phúc, nhà nhà yên vui.

    Nào cùng hát khúc xuân tươi
    Đón mừng xuân mới người người ấm no…
    (Xuân yêu thương – Nguyễn Trường Thanh)

8. Những bài thơ về mùa xuân cho học sinh

Những bài thơ về mùa xuân không chỉ gửi gắm cảm xúc của tác giả mà còn có giá trị giáo dục, bồi đắp tình yêu quê hương, đất nước cho người đọc. Chẳng vậy mà trong chương trình của các bậc học, thơ về mùa xuân nói riêng và thơ về thiên nhiên nói chung vẫn luôn chiếm giữ một vị trí quan trọng.

 8.1 Những bài thơ về mùa xuân nằm trong chương trình giáo dục tiểu học và THCS

Bạn có còn nhớ những bài thơ về mùa xuân đã được học từ tiểu học, trung học cơ sở? Hãy cùng đọc qua những bài thơ xuân dưới đây để cảm nhận vẻ đẹp của đất trời cũng như ôn lại những bài học đi cùng năm tháng.

tho-ve-mua-xuan-voh-17

  1. Mỗi năm hoa đào nở
    Lại thấy ông đồ già
    Bày mực tàu giấy đỏ
    Bên phố đông người qua.

    Bao nhiêu người thuê viết
    Tấm tắc ngợi khen tài
    ‘’Hoa tay thảo những nét
    Như phượng múa rồng bay’’.

    Nhưng mỗi năm mỗi vắng
    Người thuê viết nay đâu?
    Giấy đỏ buồn không thắm
    Mực đọng trong nghiêng sầu…

    Ông đồ vẫn ngồi đấy
    Qua đường không ai hay
    Lá vàng rơi trên giấy
    Ngoài giời mưa bụi bay.

    Năm nay hoa đào nở
    Không thấy ông đồ xưa
    Những người muôn năm cũ
    Hồn ở đâu bây giờ?
    (Ông Đồ – Vũ Đình Liên)
     

  2. Mọc giữa dòng sông xanh
    Một bông hoa tím biếc
    Ơi con chim chiền chiện
    Hót chi mà vang trời
    Từng giọt long lanh rơi
    Tôi đưa tay tôi hứng.

    Mùa xuân người cầm súng
    Lộc giắt đầy quanh lưng
    Mùa xuân người ra đồng
    Lộc trải dài nương mạ
    Tất cả như hối hả
    Tất cả như xôn xao.

    Ðất nước bốn nghìn năm
    Vất vả và gian lao
    Ðất nước như vì sao
    Cứ đi lên phía trước. 

    Ta làm con chim hót
    Ta làm một cành hoa
    Ta nhập vào hoà ca
    Một nốt trầm xao xuyến.

    Một mùa xuân nho nhỏ
    Lặng lẽ dâng cho đời
    Dù là tuổi hai mươi
    Dù là khi tóc bạc.

    Mùa xuân ta xin hát
    Câu Nam ai, Nam bình
    Nước non ngàn dặm mình
    Nước non ngàn dặm tình
    Nhịp phách tiền đất Huế.
    (Mùa xuân nho nhỏ – Thanh Hải)
     

  3. Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng, 
    Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi; 
    Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng 
    Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.

    Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ, 
    Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ 
    Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió
    Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.

    Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng 
    Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
    Làm giật mình một cô nàng yếm thắm. 
    Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.
    (Chiều xuân – Anh Thơ)
     

  4. Ngày xuân con én đưa thoi,
    Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.
    Cỏ non xanh tận chân trời,
    Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.
    Thanh minh trong tiết tháng ba,
    Lễ là tảo mộ, hội là đạp thanh.
    Gần xa nô nức yến anh,
    Chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân.
    Dập dìu tài tử, giai nhân,
    Ngựa xe như nước áo quần như nêm.
    Ngổn ngang gò đống kéo lên,
    Thoi vàng vó rắc tro tiền giấy bay.
    Tà tà bóng ngả về tây,
    Chị em thơ thẩn dan tay ra về.
    Bước dần theo ngọn tiểu khê,
    Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh.
    Nao nao dòng nước uốn quanh,
    Dịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.
    (Cảnh ngày xuân – Nguyễn Du)
     
  5. Bà tôi ở một túp nhà tre.
    Có một hàng cau chạy trước hè,
    Một mảnh vườn bên rào giậu nứa.
    Xuân về hoa cải nở vàng hoe.

    Gạo nếp ngày xuân gói bánh chưng,
    Cả đêm cuối chạp nướng than hồng.
    Quần đào, áo đỏ, tranh gà lợn,
    Cơm tám, dưa hành, thịt mỡ đông.
    (Tết quê bà – Đoàn Văn Cừ)

8.2 Những bài thơ mùa xuân cho các bé mầm non

Trong ký ức của trẻ thơ, Tết hay mùa xuân là một trong những khoảng thời gian vui vẻ nhất năm. Có lẽ bởi vậy mà những bài thơ về mùa xuân mầm non luôn mang lại không khí vui tươi, rộn ràng.

Thơ về mùa xuân 17

  1. Mưa Xuân đang tí tách
    Thả long lanh xuống đây
    Có hạt đọng lá cây
    Có hạt thấm lòng đất.

    Sợ hạt ngọc rơi mất
    Bé vội vã giơ tay
    Hứng giọt mưa tràn đầy
    Trong lòng tay bé bỏng.
    Những giọt đầy căng mọng
    Vừa đầy ắp tay em
    Nâng niu ghé mắt xem
    Lấp lánh hình ai đó …

    Nhưng mà thật rất khó
    Giữ được nước trong tay
    Vậy mà Bé hứng đầy
    Lấp lánh toàn hạt ngọc.
    (Mưa Xuân 1 – Duy Hạnh Trần)
     

  2. Mùa xuân có chim én
    Mùa xuân có mây bay
    Mùa xuân có hoa nở
    Mùa xuân vui cả ngày!

    Bé bây giờ còn nhỏ
    Chưa nhìn thấy én đâu
    Mùa xuân ơi, bé gọi
    Đừng bắt bé đợi lâu!
    (Bé gọi mùa xuân – Thụy Anh)
     

  3. Hoa đào trước ngõ
    Cười vui sáng hồng
    Hoa mai trong vườn
    Rung rinh cánh trắng.

    Sân nhà đầy nắng
    Mẹ phơi áo hoa
    Em dán tranh gà
    Ông treo câu đố.

    Tết đang vào nhà
    Sắp thêm một tuổi
    Đất trời nở hoa.
    (Tết đang vào nhà – Nguyễn Hồng Kiên)
     

  4. Mùa xuân gọi dậy chồi non
    Gọi bông hoa nở xoe tròn trên cây
    Gọi cơn nắng ấm tràn đầy
    Gọi con sáo vỗ cánh bay tìm đàn
    Gọi cho con én bay sang
    Gọi cơn gió thoảng mơ màng tiếng xuân.
    (Mùa xuân – Dương Khâu Luông)
     
  5. Con dốc vàng nắng xuân
    Núi bừng hoa ngũ sắc
    Chị em bướm bâng khuâng
    Đến soi mình bên thác.

    Chị tinh khôi áo trắng
    Em biêng biếc áo xanh
    Rồi áo hồng, áo đỏ
    Một đàn bướm xinh xinh.

    Trong rừng chị chim hát
    Triền suối anh vượn kêu
    Hương hoa lan ngào ngạt.

    Chị em bướm thích quá!
    Chập chờn đôi cánh mơ
    Giữa đôi bờ hoa lá
    Cùng nhảy điệu slow…
    (Bướm xuân – Nguyễn Lãm Thắng)

Mùa Xuân luôn mang không khí hân hoan, vui vẻ, vì vậy tâm hồn ta cũng khoan khoái dễ chịu vô cùng. Mong rằng những bài thơ về mùa Xuân về tình yêu này sẽ mang đến cho bạn nguồn năng lượng yêu đời, vui tươi và hạnh phúc.

Sưu tầm

Nguồn ảnh: Internet