Bài văn mẫu kể về một việc tốt mà em đã làm hay nhất. – Edison Schools

Xung quanh chúng ta luôn tồn tại người tốt, việc tốt. Những việc tốt ta làm khiến cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn. Sau đây là một bài văn hay nói về một việc tốt mà em đã làm. Các em hãy tham khảo nhé.

Kể về một việc tốt mà em đã làm: Giúp đỡ một cụ già.

Từ khi còn bé, em luôn được mẹ dạy rằng phải biết yêu thương và giúp sức người khác. Tâm hồn non nớt khi ấy luôn ghi nhớ lời dạy của mẹ, nhưng em vẫn không hiểu hết lời mẹ đã nói. Cho đến thứ Năm tuần trước, một vấn đề xảy ra đã dạy cho em bài học kinh nghiệm quý giá về tình thương con người, khiến em bỗng hiểu được tình yêu thương quan trọng thế nào trong đời sống. Tuần trước, em đã trợ giúp một cụ già. Việc làm ấy tuy nhỏ, nhưng có ý nghĩa rất lớn so với em .
Thứ Năm tuần trước, trời mưa rả rích cả ngày dài. Em long dong trên đường đi học về, nhìn đường xá vắng vẻ hơn hẳn mọi ngày, em cũng thấy buồn man mác. Đi qua chợ làng, em thấy vẫn còn lác đác những sạp hàng hoa quả chưa bán hết. Bỗng em chú ý quan tâm tới một cụ bà đang mặc áo mưa, dưới chân cụ là vài củ khoai lang chưa bán hết. Cụ bà có dáng người nhỏ bé, sống lưng cụ gù in hằn dấu vết tháng năm. Không kịp tâm lý nhiều, em chạy tới chỗ cụ, muốn mua hết số khoai còn lại cho cụ. Lúc đến gần cụ, em càng thấy thương cụ hơn. Bên trong chiếc áo mưa mỏng mảnh là dáng người nhỏ bé và khuôn mặt già nua đầy vết chân chim, đôi mắt cụ nheo lại, có vẻ như cụ đã nhìn không rõ nữa. Thấy em muốn mua hết số khoai còn lại, cụ vui lắm. Cụ nói với em :

May quá, có cháu mua khoai cho cụ. Cụ ngồi ở đây từ sáng tới giờ mà vẫn chưa bán được đáng bao nhiêu.

Em cẩn trọng đếm lại số tiền mình đã tích góp cẩn trọng mỗi khi mẹ cho tiền ăn sáng để mua búp bê, không chần chừ đưa cho cụ :
Cụ ơi, con mua hết vài củ khoai còn lại này. Hôm nay trời mưa, cụ về sớm kẻo ốm .
Cụ nở với em một nụ cười hiền hậu. Nụ cười hiền của cụ làm em bỗng nhớ đến nụ cười của bà ngoại .
Ừ, cụ cũng về ngay đây. Cháu bé ngoan quá .

Em ở lại dọn dẹp sạch sẽ cùng cụ. Tới lúc em chào tạm biệt cụ để đi về, trời đã sẩm tối. Không yên tâm khi để cụ về nhà một mình, em liền đề nghị đưa cụ về nhà một đoạn. Cụ vội vàng xua tay:

Trời tối rồi, cháu về đi thôi. Bố mẹ chắc cũng mong cháu lắm .
Nhìn bóng sống lưng cụ đi xa, đôi vai của tuổi già khiến trong lòng em dấy lên xúc cảm khó tả. Cuối cùng, em quyết định hành động chạy tới cùng cụ về nhà. Cụ có chút ái ngại nhưng rất cảm động, vừa đi trên con đường làng đã bị nước mưa làm cho trơn trượt, hai cụ cháu vừa vui tươi trò chuyện với nhau. Tới nhà cụ, em chào tạm biệt cụ và đi về, bỗng cụ gọi với em lại :
Hôm nay cháu giúp sức cụ nhiều quá. Cụ cảm ơn cháu. Cháu thật là một đứa trẻ ngoan khiến cha mẹ sung sướng. Cụ có một chút ít rau xanh tự trồng, cháu cầm về để cả nhà cùng ăn. Cháu lấy đi cho cụ vui .

Em chưa kịp nói thêm điều gì, cụ liền đi vào trong nhà và mang cho em một mớ rau muống tươi xanh. Bỗng em cảm thấy vô cùng vui tươi. Em bỗng thấy được việc làm của mình đã giúp sức người khác nhiều thế nào, thấy được rằng cho đi tình yêu thương quả thật rất tuyệt vời. Em cười tươi vui vẻ đảm nhiệm món quà tràn ngập tình yêu thương của cụ, chào cụ thật to rồi đạp xe về nhà. Cụ khen em ngoan, cụ còn nói rằng cha mẹ em sẽ vô cùng yên tâm và tự hào về em. Những tâm sự chân thực của cụ làm em thấy niềm hạnh phúc .

Về tới nhà, trời đã sắp tối hẳn, mẹ em đang chuẩn bị bữa tối. Mẹ hỏi em:

  • Sao hôm nay về muộn vậy con?

Em liền kể cho mẹ nghe chuyện tốt em đã làm, rồi đưa cho mẹ túi khoai lang và mớ rau xanh của bà cụ. Mẹ nở một nụ cười hiền hậu với em, ánh mắt mẹ ánh lên sự trìu mến yêu thương. Mẹ khen em làm rất tốt, mẹ nói con gái của mẹ đã trưởng thành hơn rất nhiều, biết yêu thương lo ngại cho người khác làm cha mẹ tự hào. Em cũng vô cùng vui tươi. Em bỗng muốn làm nhiều việc tốt hơn nữa, muốn lan tỏa những hành vi đẹp tới nhiều người hơn bởi lẽ một quốc tế con người sống với nhau bằng tình yêu thương, sự tử tế thì sẽ rất đỗi tuyệt vời. Em hiểu được rằng lòng nhân ái luôn là thứ ai ai cũng hoàn toàn có thể thấy bất phân tuổi tác, màu da, bất kể họ có bị những khiếm khuyết khung hình như mù lòa hay câm điếc. Lòng tốt cho đi chính là yêu thương mà ta giữ lại được. Một hành vi tốt nhỏ bé của em so với bà cụ đã dạy em một bài học kinh nghiệm vô cùng ý nghĩa .

Em mong ước bản thân sẽ lan tỏa tình yêu thương đến toàn bộ mọi người xung quanh. Từ sau hôm đó, mỗi khi đi học về em đều đi ngang qua chợ làng để chào cụ. Cụ rất quý em, em cũng coi cụ như một người bà của mình. Chính tình yêu thương con người đã cho em thêm một “ người bà ” hiền hậu đáng kính .